Thẩm Kiều đi vào trong, cô vẫn cảm thấy có hơi không được tự nhiên, xấu hổ hỏi một câu “Gần đây việc kinh doanh ở chỗ này thế nào?” Nhân viên cửa hàng gật đầu: “Vẫn ổn, cô Kiều, sau này cô chính là bà chủ của chúng tôi, bởi vì trung tâm thương mại đổi chủ, hơn nữa cô lại chưa từng đến đây, cho nên tiền lương của chúng ta vẫn chưa được trả.” Nghe thấy lời này, Thẩm Kiều dừng lại một chút, thế mà bởi vì đổi chủ cho nên tiền lương vẫn chưa được trả? Nhân viên cửa hàng nước mắt lưng tròng: “Đã hơn một vòng rồi chúng tôi vẫn chưa được phát tiền lương, cô Kiều, tôi còn đang chờ nhận tiền lương để trả tiền thuê nhà nữa.” Thẩm Kiều ho nhẹ một tiếng: “Vậy phải trả tiền lương như thế nào? Tôi trả cho cô?” “Không không không, cô hãy đi lên tầng cao nhất của trung tâm thương mại.” Tầng cao nhất của trung tâm thương mại sao? Thẩm Kiều gật gật đầu: “Tôi đi lên xem sao.” Thẩm Kiều vào trong thang máy trực tiếp đi lên tầng cao nhất, hoàn cảnh ở trên này hoàn toàn không giống với ở phía dưới, tầng cao nhất vô cùng yên lặng, có một loại cảm giác giống như là cô lập với đào nguyên thế ngoại.
Sau khi đi vào cô có thể nhìn thấy có rất nhiều nhân viên công tác đều đang bận rộn, mọi người đều dùng ánh mắt kỳ lạ mà nhìn cô một cái, sau đó thu hồi ánh mắt lại.
Thẩm Kiều không biết đi đến chỗ này phải nói cái gì, làm cái gì, chỉ có thể tùy tiện tìm một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357075/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.