toàn bị coi thường
Dạ Lẫm Hàn nhìn Thẩm Kiều,
trong ánh mắt chứa ý cười dịu dàng
và động viên khích lệ, trong lòng
thầm khen ngợi cô.
Xem ra cô bé này không hề bó
tay chịu chết như anh tưởng.
Anh cất giọng đúng lúc: “Chủ
quản Liêu, anh luôn mồm luôn miệng
nói rằng cô ấy năng lực yếu kém,
thật không ngờ đến cả một cơ hội để
cô ấy được giải thích anh cũng
không cho. Nếu như tôi cũng làm ăn
hời hợt như anh, cũng nghỉ ngờ năng
lực của anh thì anh thấy sao?”
Lúc này cả người Hứa Liêu đã
bắt đầu run lên cầm cập, ngay cả
Phó tổng giám đốc Hàn cũng đã lên
tiếng, vậy anh ta phải làm thế nào
đây?
Hứa Liêu nhìn về phía Dạ Mạc
Thâm.
Dạ Mạc Thâm đang lạnh lùng
nhìn Thẩm Kiều, cô vẫn ngồi đó đánh
máy và in ấn tài liệu, cứ làm từng
bước từng bước, dáng vẻ ung dung
và điềm tĩnh.
Ánh mắt của Dạ Mạc Thâm bất
giác liếc về phía Dạ Lẫm Hàn, thấy
anh ta đang nhìn người con gái ấy
với ý cười nghiêm nghị. Trong lòng
anh, lửa giận lại nhen nhóm bùng
lên, anh lập tức cười lạnh: “Mới bị
giáng chức ngày đầu tiên mà đã giở
thói khôn vặt, rõ ràng là có cơ hội
giải thích mà lại còn ngụy biện. Đánh
máy in ấn thì không cần thời gian
sao? Do sự nhầm lẫn sơ suất của
các người mà làm lãng phí mất 5
phút rồi đấy.”
“Mạc Thâm à, đây cũng là tình
huống xảy ra đột xuất, em đừng…”
Những lời này còn chưa kịp nói
ra hết đã bị Dạ Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357070/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.