“A, anh làm gì vậy?” Thẩm Kiều kêu lên, cô quay đầu muốn nhìn tình hình phía sau lưng của mình.
“Đừng cử động.” Dạ Mạc Thâm cau mày và khó hiểu nhìn dây kéo sau lưng cô, anh hoàn toàn không hiểu tại sao nó lại bị anh làm hỏng rồi: “Để tôi xem tại sao lại thế này.” Thẩm Kiều vô cùng tức giận.
Nếu dây kéo bị hỏng,làm sao cô có thể trơ mặt đi ra ngoài được chứ? Tưởng tượng sự sắp xếp tỉ mỉ đến ngày hôm nay trong phút chốc bị phá hủy như vậy, Thẩm Kiều cực kỳ tức giận, trái tim cũng theo đó mà siết lại chặt chẽ.
“Không cần nhìn, Dạ Mạc Thâm, anh cố ý đúng không?” Dạ Mạc Thâm vốn đang kiểm tra thay cô, anh nghe cô nói như vậy, động tác trên tay anh liền dừng lại.
Anh khẽ nhướng mi, đôi mắt đen nhìn cô chăm chú: “Trong mắt cô tôi là người như vậy?” “Không phải sao?” Đôi mắt Thẩm Kiều đỏ bừng vì tức giận: “Anh có biết tôi đã chuẩn bị tỉ mỉ cho hôm nay hay không? Tôi đến tập đoàn nhà họ Dạ lâu như vậy, đây xem như là lần đầu tiên tôi bàn chuyện hợp tác,anh không thể nghiêm túc hơn được sao? Anh không nên ra đây ghen tuông vớ vần, còn nói tôi dụ dỗ đàn ông. Dù sao ở trong mắt anh, tôi cũng chỉ là loại phụ nữ lằng lơ, chỉ biết quyến rũ đàn ông đúng không?” Cô vừa tức giận vừa nói, ánh mắt Dạ Mạc Thâm dần dần tối sầm lại theo lời nói của cô.
Thẩm Kiều nói xong, mắt cô có chút đỏ. Khi cô duỗi thẳng thắt lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357042/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.