Thời gian lặng lẽ trôi qua, điều đầu tiên mà Thẩm Kiều làm khi đến công ty vào ngày hôm sau là đi đến phòng tài chính xin hỗ trợ tiền.
Ban đầu người trong phòng tài chính không tính đợi gặp cô, nhìn thấy cô có vẻ sốt ruột.
“Nếu như không có tờ đơn đề trình lên thì làm sao tôi có thể xin cho cô được? Hơn nữa cái này còn cần phải có thủ tục và thời gian nữa.” Thẩm Kiều ngơ ngác: nhé. “Không phải nói là không cần sao?” Người trong phòng tài chính trực tiếp liếc mắt nhìn cô: “Ai nói với cô là không cần? Mới vừa vào công ty mà không hiều quy định sao? Hay cô cảm thấy mình có người hậu thuẫn là có thể làm gì cũng được sao?” Nghe vậy, sắc mặt của Thẩm Kiều tái đi, cô cắn chặt môi dưới.
Dạ Mạc Thâm rõ ràng nói với cô là có thể đến đây khai báo, nhưng mà bây giờ người trong phòng tài chính lại nói khác, đây rốt cuộc là chuyện gì? Là người trong phòng tài chính nhìn cô không vừa mắt, muốn làm khó cô hay là Dạ Mạc Thâm lừa cô? Nghĩ đến đây, Thẩm Kiều suy nghĩ một hồi mới hỏi lại lần nữa: “Cái đó, cô xem có phải là cô nhầm rồi không? Thực sự không thể xin trước sao?” Người đó cười lạnh một tiếng, nhìn thấy ánh mắt của Thẩm Kiều giống như ngớ ngần vậy: “Hỏi mười lần cũng như nhau thôi, không thể!” Thẩm Kiều chỉ có thể chán nản quay trở về, cô suy nghĩ hồi lâu hay là đi tìm Dạ Mạc Thâm.
Sau khi biết chuyện này Dạ Mạc Thâm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1357037/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.