làm chuyện gì với anh đúng không? Cuối cùng Tiêu Túc nhận lệnh rời khỏi, trước khi đi cậu còn thân thiết thay Dạ Mạc Thâm đóng cửa lại.
Trong phòng trở lại vẻ yên tĩnh, Dạ Mạc Thâm cầm khăn mặt đã lau xong đặt lại trên bàn, mím nhẹ đôi môi mỏng.
“Khóc có thể giải quyết được vấn đề sao?”
Nước mắt Thẩm Kiểu không ngừng chảy ra, anh đưa tay ra còn phải lau cho cô một lúc lâu mới dứt khoát thu tay lại, cười mỉa mai mà nói: “Nói không cam lòng thì phải đánh lại, nước mắt… là thứ vô dụng nhất trên thế giới này.”
Mặc dù Thẩm Kiều uống say, thế nhưng cô láng máng nghe thấy bên tai có người đang nói chuyện, nhưng nói cái gì thì đến một câu cô cũng không nghe rõ.
Cô chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ.
Dù còn rất khó chịu, cô khó khăn muốn mở to mắt, nhưng lại chỉ nhìn thấy một bóng người cao lớn đi qua phòng.
Khung cảnh này… hình như rất quen thuộc Nhưng, đó là ai? Mí mặt nặng tru, ý thức dần nặng nề, Thẩm Kiều nhắm mắt lại, ngay sau đó lại mê man như trước.
Hậu quả của việc say rượu chính là đau đầu, vào ngày hôm sau Thẩm Kiều tỉnh dậy đầu óc vẫn đau như lúc trước.
Cô ôm cái đầu đang đau nhức ngồi dậy, nhìn cắn phòng sáng rực mới từ từ bình tĩnh lại.
Sau khi ngồi ngây người ra khoảng mười giây, Thẩm Kiều quay lại nhìn chiếc giường lớn của Dạ Mạc Thâm.
Anh nằm ngay ngắn ở đó, rõ ràng còn chưa có thức dậy.
Thẩm Kiều giơ tay tìm điện thoại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1356967/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.