phép cô xúc phạm cô ấy? “Cô nên tự ý thức được bản thân mình.
Cô bây giờ nên cuốn gói cút khỏi Dạ gia luôn đi.
Cũng không xem Thẩm gia nhà các cô là hạng người gì, trèo cao như vậy không thấy xấu hồ à.”
Cô ta thấy Thầm Kiều không đáp lại, nghĩ là cô sợ vì vậy càng đắc ý nói tiếp.
Thẩm Kiều hạ tầm mắt xuống nhìn quần áo dính đầy sữa của mình.
Sữa ở trên áo cô từng giọt từng giọt &}rớt xuống nền nhà.
Trên nền là một mớ hỗn độn thủy tinh vỡ cùng trứng và sữa.
Bộ dạng của cô lúc này trông thật chật vật.
“Các người đang làm gì vậy?”
Một giọng nói đầy nghỉ ngờ vang lên.
Người giúp việc nghe thấy tiếng nói, mặt liền biến sắc lùi lại sau mấy bước.
Dạ Lẫm Hàn di tới, trong tay cầm theo túi tài liệu, sắc mặt nghi hoặc.
Anh ta nhìn thấy Thẩm Kiều đang cúi đầu xuống, cả người đều là sữa, sắc mặt anh liền thay đổi.
“Em dâu?”
Khuôn mặt của người giúp việc hơi bối rối, không dám nói lời nào.
Tại sao hôm nay lại sớm như vậy? Rõ ràng, bình thường bảy giờ anh mới có mặt mà.
Bị cậu cả nhìn thấy, làm sao bây giờ? “Cậu cả, mợ hai tự mình cầm không chắc cốc sữa, không cần thận làm nó bị rơi.”
Người giúp việc sợ rằng Dạ Lẫm Hàn sẽ trách tội mình, vì vậy cô ta nhanh chóng giải thích.
Nhưng Dạ Lẫm Hàn không hề nhìn cô ta, mà nhanh chóng đặt đồ trên tay xuống và đi về phía Thầm Kiều.
Cô ngồi đó không nhúc nhích, Dạ Lẫm Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1356949/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.