làm được cái gì? Tối hôm đó, Thẩm Kiều nằm mơ.
Cô mơ đến buổi tối cách đây hơn một tháng trước, người đàn ông mạnh mẽ ôm lấy eo của cô cướp đoạt.
Một nụ hôn nồng nhiệt không thể kiểm chế được, hơi thở nóng bỏng, tiếng thở dốc hổn hền.
Thẩm Kiều trở mình, nóng đến nỗi phải vén chăn ra, mở to mắt.
Trời đã sáng rõ, trong phòng ngập tràn ánh bình minh và không khí buổi (Cô vợ đảnh tráo) sáng từ ngoài cửa sổ chiếu rọi vào.
Thẩm Kiều ngồi dậy, tựa ở nơi đó trong đầu suy nghĩ mông lung.
Đã qua lâu như vậy rồi, sao còn có thể gặp được người đàn ông kia? Ở trong mơ, người đàn ông đó vẫn mạnh mẽ như thế.
Chỉ là giọng nói đã không nghe rõ từ lâu.
Thẩm Kiều vuốt cái trán đang ướt đẫm mồ hôi một cái, cuống họng đột nhiên hơi ngứa.
Cô che miệng lại ho nhẹ vài tiếng, mới chợt nhớ ra cái gì đó, nhìn về phía chiếc giường cách đó không xa.
Dạ Mạc Thâm vẫn đang ngủ.
Thẩm Kiều sợ quấy rây đến anh, chỉ () có thể nén nhịn ho khan.
Nhưng cuống họng thực sự quá khó chịu rồi, cô chỉ có thể nhanh chóng đứng dậy, đi chân đất chạy vào trong phòng vệ sinh.
Ở trong phòng vệ sinh ho nửa ngày, Thẩm Kiều mới lấy kem đánh ra đề đánh răng.
Dạ Mạc Thâm ngủ không sâu giấc, lúc Thẩm Kiều trở người kia trong một tích tắc anh đã tỉnh ngủ, chỉ là không mở mắt ra.
Một lát sau, Dạ Mạc Thâm nghe được một tiếng ho khan, nhưng rất nhanh đã bị che lại, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao/1356947/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.