Chương trước
Chương sau
ĐANG LÀM GÌ VẬY? Vào lúc Dạ Mạc Thâm mất kiên nhẫn ngẩng đầu lên muốn mắng chửi cô vài câu, nhưng lại phát hiện cô cuống đến mức trán ướt đẫm mồ hôi, đến đôi mắt cũng đỏ hoe.

Cho nên những lời nói trong miệng anh chuẩn bị nói ra liền thu lại, Dạ Mạc Thâm cau mày.

Chuyện gì xảy ra với anh vậy chứ?  Kiểu phụ nữ không từ thủ đoạn, thay thế em gái cô lại còn mang theo đứa trẻ gả vào nhà họ Dạ, anh nên trực tiếp vứt bỏ bên ngoài mới phải chứ, vậy mà anh lại để cô ta có cơ hội ở đây cởi quần áo giúp anh ư? Dạ Mạc Thâm đột nhiên tỉnh dậy, siết chặt cổ tay của Thẩm Kiều, trực tiếp đẩy cô ra ngoài.

Thẩm Kiều do bất ngờ, đôi vai gầy của cô đập vào bức tường cứng chắc, cô ngầng đầu lên đối mặt với đôi mắt lạnh sâu thằm của Dạ Mạc Thâm.

“Cút ra ngoài.”

Cô nắm chặt cánh vai đau đớn, @m.

tráo) đưa cho anh một ánh nhìn lạ lùng.

“Cái gì cũng không thể, ở đây làm gì chứ? Trước khi tôi tức giận, nhanh cút ra ngoài!”

“Anh!”

Thầm Kiều siết chặt nắm đấm, cảm thấy lời nói của Dạ Mạc Thâm thật quá đáng, nhưng nghĩ lại, cô cả ngày cũng không giúp được anh cái gì là sự thực, tia tức giận trong đáy mắt cô dần biến mất, sau đó cô ôm lấy cánh tay mình rồi bước ra khỏi phòng tắm.

“Tiêu Túc!”

âm thanh lạnh lẽo mang theo khí thế áp đảo mở cửa phòng, Tiêu Túc trốn bên ngoài nghe lén, bổng có chút run rầy, lập tức (}đứng thẳng người dậy.

“Còn không mau lăn ra đây?”

Tiêu Túc liền bò xuất hiện bò vào phòng tắm.

“Cậu Dạ, sao anh lại biết tôi ở bên ngoài chứ?”

Không nghĩ đến, Dạ Mạc Thâm vậy lại biết anh đã không rời đi, khi Tiêu Túc bước vào thấy Thẩm Kiều nhìn chằm chằm vào anh, cảm thấy có chút xấu hổ.

Dạ Mạc Thâm vừa gọi anh ta đã xuất hiện ngay, điều đó có nghĩa là anh ta đã trốn bên ngoài nghe lén động tính bên trong rồi bị phát hiện Cô vợ đảnh tráo) sao? Dạ Mạc Thâm nhìn anh lạnh lùng, Tiêu Túc chỉ có thể ngay lập tức ngậm miệng lại.

Sau khi Thẩm Kiều ra ngoài, một mình nằm trên giường, ngây ngốc lấy điện thoại di động ra.

Sau một lúc lướt tin những người bạn của cô, phát hiện chồng cũ của cô Lâm Giang đăng ảnh tình ái, tay ôm một người phụ nữ diêm dúa quyến rũ, thân thể hai người quấn quýt thân mật, còn thêm dòng chú thích yêu em trọn đời trọn kiếp, Cô vợ đánh trảo}mãi mãi không thay lòng đổi dạ.

Nhìn thấy điều này, Thẩm Kiều trong lòng chợt nhói đau.

Sau hai năm kết hôn, anh luôn nói vì công việc bận rộn không có thời gian động đến cô, Thẩm Kiều ban đầu cảm thấy mình đã kết hôn với anh rồi, dù sao vẫn phải tiếp tục sống những ngày này, cũng không để ý lắm, hai năm trôi qua trong chớp mắt.

Chồng cô Lâm Giang bất ngờ trúng vé số năm triệu, nhưng kết quả là cô không vui nổi, bởi vì anh bất ngờ đưa đề xuất muốn ly hôn, với lý do cô không thể tận tâm làm tròn (}) nghĩa vụ của một người vợ.

Cô ấy không biết nghĩa vụ của vợ mình ở đây là gì, cô mỗi ngày đều thức dậy sớm để chuẩn bị cơm cho anh, việc nhà từ trước đến giờ đều là cô làm, tất cả tiền đều dùng để trợ cấp cho gia đình, cô đã thay đổi từ một thiếu nữ trở thành một phụ nữ ăn mặc giản dị.

Những điều này đều là vì ai chứ? Thực tế Thẩm Kiều biết rằng đây chỉ là một cái cớ.

Bởi vì cô sớm đã nhìn thấy người phụ nữ trong bức ảnh này rồi.

Ấ}Lâm Giang không ở nhà vào ngày hôm đó, một người phụ nữ với chiếc bụng lớn đến tìm cô.

“Đứa bé trong bụng tôi là con của Lâm Giang, Thẩm Kiều, nếu cô biết điều một chút thì sớm cút đi, tránh tôi phải động tay động tay.”

Thẩm Kiều chết lặng ngay tại chỗ, cô không biết nên phản ứng thế nào, cô thực sự không tin điều đó.

“Không thể nào, Lâm Giang hai năm ba chưa bao giờ đi ong bướm cả, cô muốn lừa tôi sao?”

“Vậy có phải anh ấy chưa bao giờ động vào cô đúng không? Hai năm trước khi hai người kết hôn tôi (}đã nói với anh ấy, đừng chạm vào cô, cho nên bụng cô bây giờ vẫn chưa có động tĩnh gì.

Bây giờ tôi đã chịu đựng dủ rồi, tôi muốn chính thức ở lại bên anh ấy, cô cút đi.



Thẩm Kiều bị sốc, cô ta lại biết được Lâm Giang chưa bao giờ chạm Vào cô.

Thấy cô không tin mình, người phụ nữ liền lấy điện thoại di động ra để cho Thẩm Kiều xem video của cô ta và Lâm Giang.

Trong video, Lâm Giang dũng mãnh cưỡi lên người cô ta, một bên thở dốc một bên buông những câu tục tĩu, phút chốc lại dịu dàng yêu (Cô vợ đánh tráảo) chiều, phút chốc lại điên cuồng dữ dội, Thẩm Kiều không đủ kiên nhẫn để xem hết nó liền lùi lại một bước, đuổi người phụ nữ kia đi.

Người phụ nữ cong môi tỏ vẻ đắc thắng, sau khi đạt được mục đích thì ôm bụng bỏ di.

Chỉ trong vài ngày, Lâm Giang trúng xổ số, nhưng lại đưa ra đề nghị ly hôn với cô.

Nhớ lại điều này, Thẩm Kiều chợt cảm thấy ghê tởm, bụng dạ đạp ngược, một cảm giác buồn nôn dữ dội ập đến.

Không thể ngồi yên được nữa, Thẩm Kiểu che miệng muốn chạy }vào phòng tắm, nhưng Dạ Mạc Thâm đang ở trong đó, vì vậy cô chỉ có thể vội vã rời khỏi phòng, đi vào phòng tắm trên tầng hai.

Nửa ngày nôn chất chua trong bụng, Thẩm Kiều mới trở về phòng.

Dạ Mạc Thâm vẫn đang tắm vẫn chưa ra ngoài, cô chui vào trong chăn, có lẽ vừa mới nôn xong có chút mệt mỏi, ngay khi cô vừa chạm vào chiếc chăn mềm, cô lập tức ngủ thiếp đi.

Khi Dạ Mạc Thâm tắm rửa xong bước ra ngoài, thì nhìn thấy chăn cuộn thành một quả bóng tròn nhỏ, cô che kín toàn bộ đầu, chỉ đề lộ ra br> (Cô vợ đảnh tráo) một vài sợi tóc đen dài.

Chỉ trong nháy mắt, Dạ Mạc Thâm liền thu lại ánh mắt.

“Khăn mặt.”

Tiêu Túc mang đến một chiếc khăn khô, Dạ Mạc Thâm lau khô nước trên tóc, đôi môi mỏng của anh khẽ di chuyển: “Cậu về phòng trước dị.”

Dứt lời, Thẩm Kiều đang nằm ngủ bên kia dường như người cảm thấy có chút nóng, đột nhiên đá chăn ra, để lộ đôi chân thon nhỏ trắng mịn của cô.

Làn da của Thẩm Kiều rất trắng, br> (}đôi chân của cô vô cùng thon gọn, một màn này khiến người ta không khỏi kích động, Tiêu Túc cũng vô thức nhìn qua hướng phát ra tiếng động, kết quả là khi mắt anh vừa chạm vào đôi chân trắng thon nhỏ của cô, giọng nói của Dạ Mạc Thâm liền vang lên.

“Còn chưa đi?”

Nghe thấy vậy, Tiêu Túc nhanh chóng quay người lại, đưa tay gãi lên đầu mình.

Tại sao đột nhiên cảm thấy trên người cậu Dạ lại phát ra nhiều tia sắc lạnh như vậy? Nhưng Tiêu Túc không dám nghĩ về những thứ khác, br> {) gật đầu nhanh chóng rời khỏi căn phòng.

Sau khi anh ta rời đi, đôi mắt của Dạ Mạc Thâm lại rơi vào thân thể Thẩm Kiều.

Người phụ nữ chết tiệt.

Lại còn giả vờ thuần khiết như thể cô cái gì cũng không biết vậy.

Bây giờ đang ngủ, nhưng.

lại quyến rũ người đàn ông khác như thế.

Dạ Mạc Thâm khẽ khịt mũi lạnh lùng, thu lại ánh mắt, tiếp tục lau tóc.

Ngày hôm sau Ngủ cả đêm, đến khi Thẩm Kiều () thức dậy, Dạ Mạc Thâm đã rời di.

Cô xoa đầu và ngồi dậy, cô vậy mà lại ngủ say đến thế ư? Thậm chí anh ta thức dậy cô cũng không biết? Khi Thẩm Kiều muốn dậy đi tắm rửa, lúc đứng dậy đôi mắt cô chợt tối sầm lại, dọa cô nỗi vội vàng ngồi lại, một lúc sau cảnh tượng trước mặt cô dần trở nên rõ ràng lại.

Sau khi ngủ cả đêm, bệnh cảm lạnh dường như trở nên tồi tệ hơn.

Sau khi ngồi được một lúc, Thẩm Kiều mới lại đứng dậy.

Khi cô dọn dẹp xong rồi đi xuống tầng dưới, cô tình cờ ông nội (}Dạ “Thẩm Nguyệt?”

“Ông nội…”

vừa nhìn thấy ông ấy, cô liền có chút căng thằng không rõ.

Luôn cảm thấy đôi mắt của ông cụ rất sắc bén, dường như có thể nhìn rõ được ý nghĩ của người khác.

Cô ấy sợ rằng danh tính của mình dễ bị bại lộ trước mặt ông.

“Hai ngày nay, con không đi cùng Thẩm Kiều đến công ty sao?”

Mặc dù lời nói rất nhẹ nhàng, những Thẩm Kiều lại nghe thấy như có lời trách móc trong đó, sau đó cô }nhỏ giọng nói: “Xin lỗi ông, hai ngày nay con có chút khó chịu nên vì vậy…”

“Khó chịu sao?”

Ông nội Diệp nheo mắt lại, “Ông sẽ gọi bác sĩ đến kiểm tra cho con.”

Thẩm Kiều lập tức biến sắc.

Gọi bác sĩ qua để kiểm tra cô ư? Vậy chuyện cô mang thai sẽ không phải bị lộ ra sao? Không, không được!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.