không kịp chờ đợi Cả người Thẩm Kiểu đều “Sparta””
, kéo theo Dạ Mạc Thâm cũng sững sờ ngay tại chỗ.
Bởi vì hai người đều không nghĩ tới sẽ xảy ra chuyện như thế.
Bờ môi Thẩm Kiểu run rầy, vô cùng xấu hồ nhìn Dạ Mạc Thâm gần trong gang tấc: “Thật, thật sự xin lỗi…” Sắc mặt Dạ Mạc Thâm tái xanh, cắn răng nghiến lợi trợn mắt nhìn cô.
“Thật sự xin lỗi?” Bốn chữ này có thể nói là anh rít ra từ trong kẽ răng: “Cô không lấy tay ra, chuẩn bị sờ đến lúc nào?” Thẩm Kiều: “…” Theo lời anh vừa dứt, Thẩm Kiều cảm giác chỗ cô chạm vào, hình như… Có phản ứng, trở nên lớn hơn một chút.
Lúc này Thầm Kiều mới hét lên một tiếng, bỗng nhiên rút tay lại, sắc mặt đỏ lên nhìn anh chằm chằm.
“Biến thái!” Cô đỏ mặt mắng anh.
Dạ Mạc Thâm: “…” (}Đáng chết! Chính cô sờ lên còn không biết xấu hồ trách anh biến thái? Dạ Mạc Thâm nheo lại đôi mắt hẹp dài, vô cùng nguy hiểm nhìn chằm chằm cô: “Cô nói ai biến thái, lặp lại lần nữa?” Hơi thở trên người anh vừa nguy hiểm vừa lạnh lẽo, giống một con thú dữ tức sùi bọt mép, một khi bạn quay người chạy, nó sẽ xông lên vồ lấy bạn, chia năm xẻ bảy bạn ra! Mặc dù có đôi khi Thẩm Kiều sẽ mắng anh, nhưng xưa nay cô không dám khiêu chiến cực hạn của và lửa giận của anh, sau khi bị anh chất vấn một trận như vậy, Thẩm Kiều lập tức như cô vợ nhỏ sợ hãi, cắn môi dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309206/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.