thì có thể đặt cược “Kiều Kiều, lời này…..
Là có ý gì?”
Nụ cười trên môi Hàn Tuyết U có chút cúng ngắc: “Mình thật sự không có ý gì khác với anh ấy, có phải cậu đang nghi ngờ mình không?”
“Không phải như vậy!”
Thẩm Kiều lắc đầu: “Sao mình có thể nghi ngờ cậu được chứ?”
Cô chỉ lo Hàn Tuyết U cách Dạ Mạc Thâm quá gần, Dạ Mạc Thâm sẽ ra tay với cô ấy, dù sao cô vẫn luôn cảm thấy….
Những lời nói của Dạ Mạc Thâm không phải là đùa.
Hơn nữa, những tin đồn bên ngoài cũng chưa chắc đều đúng.
Anh tàn tật là thật, nhưng việc anh không thể “làm việc đó”
có lẽ chỉ là lời đồn.
Dù sao cảm xúc sáng nay trên tay cô, là thật.
“Kiều, cậu không nghỉ ngờ mình, thì sao lại nói như vậy?”
Vẻ mặt Hàn Tuyết U trở nên khó chịu, cô ta cụp mắt xuống thì thầm: “Có phải do lời nói vừa nãy của bà chủ khiến cậu hiểu lầm? Nhưng không phải mình đã nói với cậu rồi sao, cô ấy thật sự chỉ nói đùa thôi? Nếu cậu không tin mình, lần sau mình dẫn Lý Diệu Minh đến nói với cậu.”
Thẩm Kiều không nói, chỉ cau mày nhìn cô ta, đang nghĩ cách giải thích, nhưng không biết phải nói từ đâu.
Hàn Tuyết U nghĩ cô không tin, nhanh chóng lấy điện thoại ra khỏi túi.
“Bây giờ mình sẽ gọi điện thoại cho Lý Diệu Minh.”
Thẩm Kiểu giữ ta cô ta, Hàn Tuyết U ngầng đầu nhìn cô.
“Cậu đừng gọi điện cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309203/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.