lật lọng hay không, kiểm tra một chút là biết ngay Có thể là do cô vẫn sợ Dạ Mạc Thâm hiểu lầm nên cô cứ chạy đi như vậy.
Không ngờ, anh lại có thể nói thẳng với Dạ Lẫm Hàn rằng nếu anh ta muốn thì có thể tìm ông nội ép cô quay về.
Nghĩ đến đây, Thầm Kiều đã trở nên tức giận, cô trực tiếp đầy cửa đi vao.
“Dạ Mạc Thâm, anh biến tôi trở thành thứ gì hả? Anh coi tôi là cái thùng rác hay là đồ chơi mà có thể tiện tay ném đi sao?”
Đột nhiên xuất hiện giọng nói của một cô gái khiến cho ba người đàn ông sửng sốt, sau đó cùng nhau ngó ra ngoài cửa nhìn xem.
Thẩm Kiều đẩy cửa bước vào, trên người cô mặc một đồ màu xanh nhạt mà trước khi đi cô giúp việc đã lấy ra để cô thay đổi, lúc này Thẩm Kiều cảm thấy bản thân cô phải tới công ty thì dù sao cũng không thể mặc đồ ngủ đi đến đó được? Cho nên cô đã nhận lấy bộ đồ màu xanh nhạt đó thực sự rất giống với khí chất trang nhã của cô, bộ đồ tôn lên làn da trắng nõn của cô khiến cô càng thêm phần ngây thơ trong sáng.
Bởi vì sắc mặt cô tái nhợt nhưng cũng không đến nỗi quá khó.
coi, ngược lại… thoạt nhìn thì cô còn mang một vẻ đẹp của sự ốm yếu.
Dạ Mạc Thâm không ngờ rằng cô sẽ xuất hiện ở đây, nhất thời anh có chút kinh ngạc, thế nhưng sau khi ánh mắt của anh đã nhìn đến bộ đồ màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309188/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.