*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thẩm Kiều bên này cũng không biết những suy nghĩ quái lạ mà Hàn Tuyết U đang trăn trở.
Sau khi cô và Hàn Tuyết U tách ra, cô về thằng nhà họ Dạ. Về nhà rồi, Thẩm Kiều đột nhiên phát hiện giường của mình không thấy đâu.
Sắc mặt Thẩm Kiều lập tức thay đổi, nhớ đến lúc mới tới nhà họ Dạ chỉ được ngủ trên sàn nhà hoặc ngồi bên ngoài mà ngủ, sau đó chắc là Tiêu Túc thấy cô quá bi thảm nên nhìn hai người rồi gật đầu, sau đó phát hiện hai người đang cầm quần áo của mình trên tay.
“Các cô đang làm gì vậy?” Thẩm Kiều nhíu mày hỏi, quay đầu nhìn thoáng qua vị trí ban đầu của chiếc giường, hỏi: “Các cô đang dọn đồ tôi à?” Hai nữ giúp việc gật đầu: “Cậu Hai bảo chúng tôi thu dọn đồ đạc của mợ Hai ạ.” Khuôn mặt Thẩm Kiều nháy mắt trắng tái. Thu dọn đồ đạc của cô, câu này nghe như muốn đuổi cô ra ngoài vậy.
“Tại… Tại sao?” Thẩm Kiều lên phía phòng sách không chút do dự.
Quả nhiên, đèn trong phòng sách đang sáng, lúc đi tới cửa, Thẩm Kiều thấy Tiêu Túc cũng ở bên trong.
Tiêu Túc nghe thấy tiếng bước chân, nhìn về phía cô, sau đó nhỏ giọng nói với Dạ Mạc Thâm: “Cậu Dạ, trợ lý Thẩm tới rồi, tôi đi trước đây.” “Ừm.” Dạ Mạc Thâm vẫn lạnh nhạt nhìn vào màn hình máy tính, đáp một tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309157/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.