Giọng nói ấm áp như ánh mặt trời, lại như ly rượu thơm ngọt trôi xuống cổ họng thẳng đến dạ dày của cô, một lát sau nó lại khiến lòng cô nóng ran. ì Thẩm Kiều bỗng nhiên rút bàn tay về.
Dạ Mạc Thâm cười rộ lên, dưới ngọn đèn nhỏ trong phòng, nụ cười của anh cứ như một vầng sáng khiến cảnh vật xung quanh bừng tỉnh sức sống.
Thình thịch…
Thẩm Kiều có thể nghe thấy trái tim cô đập liên hồi.
“Tôi không có quan tâm đến anh!” Thế nhưng bộ dạng này của cô lại phản bội lời nói của chính mình, Dạ Mạc Thâm cảm thấy thú vị nên nhìn cô chằm chằm: “Thật không? Cô không quan tâm đến tôi thì mắc gì xem tin tức liên quan về tôi? Hay là, cô muốn điều tra về chuyện của nhà họ Dạ?” Dạ Mạc Thâm chậm rãi xoay người lại, lúc này Thẩm Kiều cũng không dám nói xằng nói bậy, cô chỉ có thể đánh trống lảng: “Không phải anh đang ở trong văn phòng à? Vì sao đột nhiên lại có mặt ở đây? Chẳng lẽ anh thay đổi suy nghĩ rồi? Anh muốn hợp tác với tập đoàn họ Phương sao?” Dạ Mạc Thâm nghe cô nhắc đến chuyện này thì khuôn mặt lạnh lùng như cũ: “Tập đoàn họ Phương còn không có tư cách để hợp tác với tập đoàn họ Dạ đâu!” “Theo như tôi biết thì chỉ có tập đoàn họ Phương mới có thể thay thế tập đoàn họ Lục thôi, anh thật sự không muốn hợp tác sao?” Thẩm Kiều nhíu mày: “Chỉ vì anh muốn làm trái lại lời của ông cụ cho nên nhất định phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309153/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.