Thẩm Kiều từng nghe Hàn Tuyết U nói qua chuyện của anh cả cô ta, theo lời nói của cô ta thì anh cô ta đối xử với cô ta khá lạnh nhạt, dù sao thì cô ta cũng chỉ là em gái sau này mới được nhận lại, vì vậy anh cô ta cũng khó mà quan tâm đến cô ta.
Lúc đó Thẩm Kiều còn an ủi Hàn Tuyết U, sau này không biết Hàn Tuyết U nghĩ đến chuyện gì, bỗng nhiên vô cớ nồi giận.
Bây giờ Hàn Thanh hỏi tới, Thẩm Kiều là bạn thân của Hàn Tuyết U, tất nhiên là muốn giúp cô ta nói chuyện.
Vẻ mặt Hàn Thanh như có điều gì đó suy nghĩ, không có tiếp lời của co.
Một lát sau, anh ta hỏi cô: “Vậy thì tất cả mọi chuyện của em ấy cô đều biết hay sao? Còn tất cả mọi chuyện của cô em ấy cũng đều biết hết à?” Tuy Thẩm Kiều không hiểu anh ta hỏi cô câu này là có ý gì, nhưng vẫn gật đầu.
Tất nhiên cô với Hàn Tuyết U vô cùng thân thiết với nhau rồi.
Bầu không khí trong xe lại rơi vào im lặng, Hàn Thanh không nói chuyện, Thẩm Kiều cũng không biết nên nói gì với anh ta cả.
Hai người cứ như vậy trên suốt cả chặng đường, lúc tới nơi, xe dừng lại, Thẩm Kiều nhìn thoáng qua bên ngoài, mới quay sang cảm ơn Hàn Thanh: “Cảm ơn tổng giám đốc Hàn đã tiện đường cho tôi đi nhờ một đoạn, vậy tôi đi trước đây.”
Thẩm Kiểu nói xong thì mở cửa xe, lúc cô cúi đầu xoay người chuẩn bị xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309103/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.