“Các người nói đủ chưa?” Đột nhiên Thẩm Kiều ngắt lời bọn họ, ánh mắt lạnh lùng quét qua một vòng: “Việc của tôi có liên quan gì đến các người à?.
“Ra vẻ gì chứ? Không phải cô cậy có cậu Mạc Thâm và phó tổng giám đốc đều thích cô đấy chứ? Mọi người đã là đồng nghiệp một thời gian rồi, sao cô có thể xấu tính như vậy?.
“Đúng vậy, không phải chỉ là phục chức thôi sao? Ra vẻ cái rắm ý, nói không chừng không bao lâu nữa cô lại bị giáng chức đấy. Dù sao cậu Mạc Thâm và phó tổng giám đốc Hàn sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn thôi, còn cô chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt, đừng mơ đến chuyện có thể bước vào nhà họ dạ làm cô chủ, hừ!.
Mấy người đó nói xong thì tức giận quay người di.
Thẩm Kiều đứng trơ trọi một mình ở chỗ cũ, nhìn vào vị trí trống trải đó.
Dạ Lẫm Hàn điều chuyển công tác, cô không đi. Anh ta sai người “Đúng vậy, không phải chỉ là phục chức thôi sao? Ra vẻ cái rắm ý, nói không chừng không bao lâu nữa cô lại bị giáng chức đấy. Dù sao cậu Mạc Thâm và phó tổng giám đốc Hàn sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn thôi, còn cô chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt, đừng mơ đến chuyện có thể bước vào nhà họ dạ làm cô chủ, hừ!.
Mấy người đó nói xong thì tức giận quay người di.
Thẩm Kiều đứng trơ trọi một mình ở chỗ cũ, nhìn vào vị trí trống trải đó.
Dạ Lẫm Hàn điều chuyển công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309071/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.