“Đứng lại.”
Mấy người đàn bà kia nổi giận đùng đùng đi về phía Thẩm Kiều, lại đột nhiên bị cô hét lên một tiếng.
Thân hình của Thẩm Kiều nhìn thì gầy gò, nhưng một câu đứng lại này lại rất có khí thế, cư nhiên lập tức làm cho bọn họ đứng lại tại chỗ.
“Không biết vị này tên họ là gì, cô nói tôi dụ dỗ chồng của cô, xin hỏi cô có bằng chứng không?”
Mọi người tức khắc đều quay ra nhìn về phía Thi Bảo Cầm, vẻ mặt hoài nghỉ.
“Xùy,cô loại đàn bà không đứng đắn này, vừa nhìn là biết không đứng đắn, làm gì còn cần chứng cớ nữa?”
“Theo cô nói như vậy, chỉ cần là cô cảm thấy được người đàn bà khác không đứng đắn đều sẽ dụ dỗ chồng của cô à? Cô nghĩ chồng cô là ai? Là người đều muốn dụ dỗ a?”
“Cô! Cô là thèm muốn mười bảy tỉ tiền trúng xổ số của chồng tôi, cô thích giàu sang, thèm tiền của anh ấy, cho nên cố ý muốn dụ dỗ anh ấy!”
“Mười bảy tỉ?” Thẩm Kiều nhếch môi cười cười, “Xin hỏi chồng cô họ gì?”
“Lâm a!”
Quần chúng có thấy hơi lạ.
“Đây là có chuyện gì a? Không phải nói Thầm Kiều dụ dỗ chồng của cô ta à? Nhưng nhìnThẩm Kiều hình như không biết chồng của cô ta nha, hơn nữa như cô ta nói Cũng lạ quá đi? Trúng mười mấy tỉ đã nghĩ người khác phải dụ dỗ chồng cô ta?”
“Đây là nói thật, so sáng với anh em nhà họ Dạ, mười mấy tỉ này.
Như mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309048/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.