*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhìn bóng lưng Dạ Mạc Thiên ngày càng đi xa, cho đến khi biến mất ở chỗ ngoặt.
Thẩm Kiều mới thu hồi ánh mắt, cô cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, lại nhìn mặt biển yên bình.
Tất cả những điều này đều là thật sao?
Sao cô lại có cảm giác không chân thực cho lắm?
Hai mươi phút sau, quả nhiên có người giúp việc mang bữa sáng tới.
Bữa sáng rất phong phú, có bánh mì nướng, sandwich, còn có hoa quả cho cô lựa chọn.
Người giúp việc vô cùng khách khí với cô, nhất mực cung kính, nhưng mà cũng rất tò mò, trong quá trình dọn đồ ăn ra vẫn luôn đánh giá cø.
Hai người đi xa rồi mới nhỏ giọng thảo luận.
“Cô nói người phụ nữ này có quan hệ gì với cậu Dạ? Tôi ở đây nhiều năm như vậy rồi mà chưa từng thấy cậu Dạ mang phụ nữ ở lại đây lần nào.”
“Người phụ nữ đầu tiên cậu Dạ mang về biệt thự Hải Giang, chắc chắn không phải người bình thường, chúng ta nhất định phải phục vụ thật tốt, không thể làm cô ấy mất lòng.”
“Cũng không đến mức đấy chứ?
Cô ấy nhìn qua có vẻ rất ngoan hiền, không giống kiểu người sẽ làm khó chúng ta đâu.”
“Nhìn bề ngoài thì như thế thật, nhưng ai biết được cô ấy thực sự như thế nào? Nói chung lần tới chúng ta qua đó thì không nên nhìn ngó lung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2309004/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.