“Nhưng…..“ Thẩm Kiều còn muốn nói, Dạ Lẫm Hàn đột nhiên duỗi tay xoa đầu cô: “Được rồi, có gì sau này rồi nói, Diệp Tử, cô thay tôi xử lý thủ tục xuât viện, sau đó dọn dẹp một chút rồi rời di.’ Thẩm Kiều biết, anh làm như vậy là vì mình, nếu anh không rời đi, cô cũng sẽ không rời đi nhưng anh không thể kêu cô đi nơi khác, cho nên anh chỉ có thể dùng phương thức này đề rời đi.
Dạ Lẫm Hàn… Anh hao hết tâm tư như vậy, cuối cùng là vì cái gì?
Không biết vì sao, Thẩm Kiều cảm thấy đau lòng cho anh, cô thấy mình chính là một người độc ác, cô không cân Dạ Lâm Hàn vì cô phải trả giá nhiều như vậy, hơn nữa hai người quen biết cũng không lâu, nếu vì yêu…… Cũng không tới mức như vậy.
Cuôi cùng Diệp Tử xử lý xong thủ tục xuất viện trong khi bác sĩ vẫn đang ở bên cạnh khuyên: “Tuy rằng có vẻ như hiện tại cậu ấy không có gì đáng ngại, nhưng tôi nghĩ cậu ấy nên ở lại vài ngày để quan sát tình huống xem như thế nào, thêm hai ngày nữa thôi cũng không đợi được?”
Nhưng cuối cùng vẫn không lay chuyền được, bác sĩ chỉ có thể dặn đò vài câu sau đó ký tên thả bọn họ rời di.
Thẩm Kiều theo chân bọn họ rời khỏi bệnh viện, Dạ Lâm Hàn có xe đưa rước đên, Diệp Tử muôn kêu cô cùng nhau lên xe nhưng anh đột nhiên nói: “Cô ây có nơi khác phải đi, Diệp Tử.”
Nghe xong, Diệp Tử sửng sốt, “Chúng ta……
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308955/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.