“Sau khi em rời khỏi đây, em sẽ không còn mang họ Thẩm và cũng không còn tên là Thẩm Kiều nữa.
Nếu như … em có thể chấp nhận thì em có thể đi.“- Hàn Thanh khẽ cười với cô nói: “Đương nhiên là anh đều tôn trọng sự lựa chọn của em, mặc kệ em lựa chọn bất cứ con đường nào. “
Thẩm Kiều nhận lấy giấy thông hành, một lúc sau liền cất đi.
“Em vốn sẽ rời khỏi nơi này. Sẽ tốt hơn nếu có một danh tính mới.
Giấy tờ này cùng vé máy bay em đều nhận. Cảm ơn thư ký Cửu, cảm ơn…
anh trai.”
“Thư ký Cửu sẽ đi cùng em. Cô ấy sẽ thu xếp mọi việc cho em. Khi đến nơi, em cứ yên tâm sống. Anh sẽ qua gặp em sau khi đã xử lý xong mọi việc ở đây.”
Nghe anh nói vậy, Thẩm Kiều kinh ngạc, tim cô loạn nhịp đập mạnh nhìn Hàn Thanh: “Anh cũng muốn đi tới đó sao?”
“Được rồi, muộn rồi, em và Thư ký Tô mau chóng đi xếp hàng ở cổng an ninh đi.”
Tô Cửu gật đầu, cầm lấy túi xách từ Thầm Kiều: “Cô Hàn đi thôi.”
Một câu “cô Hàn” … mang tâm trí của Thẩm Kiều thu lại.
Đúng vậy, từ hôm nay cô không còn là Thẩm Kiều nữa, cô bây giờ mang họ Hàn, cô tên là … Hàn Mộc Tử.
Sau khi vượt qua cổng an ninh, Thầm Kiều không khỏi quay đầu nhìn lại nơi Hàn Thanh đang đứng, anh đứng đó như đứng ngược sáng, trên môi nở một nụ cười ấm áp.
Được rồi, tạm biệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308927/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.