Nghe vậy, Dạ Mạc Thâm nhíu mày: “Tôi chạy đến thành phố phụ cận đi siêu thị cho dì?”
“Đi siêu thị giúp thì có sao? Lúc nào cũng tới làm phiền người dì này.
Làm đạo hiếu cho dì của cậu một lần bằng cách đi siêu thị mua đồ giúp thì có vấn đề gì không?”
Vừa nói xong, Tống An liếc xéo Dạ Mạc Thâm.
“Tôi không đi.“ -Dạ Mạc Thâm trực tiếp từ chối: “Dì tự mình đi đi.”
“Chắc chắn rồi chứ?.“- Tống An trực tiếp đứng lên: “Vậy thì cậu chở tôi qua đó.”
Dạ Mạc Thâm có chút không vui, mím môi mỏng trầm mặc.
“Làm sao nữa? Làm chuyện báo hiếu thì còn phải có vấn đề gì nữa?”
“Không phải ở ngay dưới lầu sao? Vẫn muốn tôi đưa dì tới đó sao?”
“Đi càng nhiều người càng tốt, đi nhanh lên, nhanh chân.”
Mặc dù Dạ Mạc Thâm nhíu mày, nhưng cuối cùng vẫn cùng Tống An đi xuống thang máy.
“Để dì nói cho cậu biết, không khí ở thành phố Tô Thị tốt hơn rất nhiều so với thành phố Bắc Thành.
Thành phố Bắc quá đông. Cậu có biết rằng dì của cậu thỉnh thoảng không thể lên đường đi làm không?
Vừa hay bệnh viện của dì chuyển đi nơi khác. Dì mới có thể được chuyền đến thành phố Tô Thị, nó cũng không dễ dàng gì. “
Sau khi vào siêu thị, Tống An thở dài nói, liền kêu Dạ Mạc Thâm đi theo đẩy xe mua hàng, Dạ Mạc Thâm tuy rằng sốt ruột, nhưng thân thể vẫn là thành thật nghe lời người dì của mình.
Về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308920/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.