Muốn để trái tim lặng như nước “Không có gì.” Hàn Mộc Tử cẩn thận suy nghĩ một lát, mạnh mẽ lắc đầu, rũ mắt xuống nhìn chằm chằm vào tài liệu trước mặt.
Không nên như thế này.
Cô chắc chắn trái tim của mình sớm đã bình lặng như nước rồi, cho dù bây giờ có nhìn thấy anh lần nữa, cô cũng nên coi anh như người xa lạ.
Hàn Mộc Tử nhắm mắt, lại phát hiện trái tim và đầu óc của mình đều là một mớ hỗn loạn.
“Nhất định là có chuyện!” Tiểu Nhan đã sống với cô năm năm và có một sự thấu hiểu nhất định về Hàn Mộc Tử. Cảm xúc tình cảm của Hàn Mộc Tử như thế nào Tiểu Nhan có thể cảm nhận được, cô ấy nheo mắt lại và cúi xuống gần cô hơn: “Không phải cô nói đi tìm Lâm Thanh Thanh sao? Nhưng mà sao lại trở về sớm như vậy? Nói cho tôi biết, có phải là Lâm Thanh Thanh kia bắt nạt cô không?”
Nghe vậy, Hàn Mộc Tử nhướng mắt liếc nhìn Tiểu Nhan, dáng vẻ của cô ấy hung dữ nôn nóng, giống như sắp đánh trận vậy.
Hàn Mộc Tử tìm vui trong đau khổ, nhếch môi nói: “Nếu tôi nói phải, cô sẽ làm gì?”
Tiểu Nhan ngay lập tức siết chặt ngón tay lại hét lên: “Nếu như Lâm Thanh Thanh kia dám bắt nạt cô, vậy thì tôi sẽ xông tới đánh cô ta một trận, dù sao tôi cũng là phụ nữ, đánh phụ nữ thì cũng không ai dám nói gì tôi.”
“… Làm ơn đi, bây giờ là một xã hội pháp chế, đánh người thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308881/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.