Tại Tập đoàn nhà họ Dạ, khi Hàn Mộc Tử bước tới trước quầy lễ tân và nói mình là nhân viên của công ty thiết kế, ánh mắt của nhân viên lễ tân kia nhìn về phía cô cũng thay đổi, sau đó nói: “Sao các người vẫn không hết hy vọng thế? Vừa rồi một người cũng tới, kết quả anh Dạ không thèm để ý tới. Bây giờ lại tới nữa là sao?”
Lúc đầu, nhân viên lễ tân nghe nói là công ty hợp tác, tưởng thật nên đã báo cho Dạ Mạc Thâm. Kết quả sau khi anh xuống lại tỏ ra rất thờ ơ với cô gái kia. Mặc dù không nghe rõ bọn họ nói cái gì, nhưng từ sắc mặt của Dạ Mạc Thâm cũng có thể thấy rõ anh rất bực mình.
Vì thế lúc này, nhân viên lễ tân nghe thấy Hàn Mộc Tử giới thiệu bản thân là nhân viên của công ty thiết kế, ánh mắt của nhân viên quầy lễ tân lộ rõ vẻ khinh thường. Cô cũng không tức giận mà chỉ khẽ cười nói với nhân viên kia: “Tổng giám đốc Dạ của các người bảo tôi tới đây. Bây giờ lại không thấy bóng dáng đầu là sao?”
Nhân viên lễ tân: “Thật sao? Cô nói thì tôi phải tin à?”
Hàn Mộc Tử nhìn bộ dạng kiên quyết của cô nhân viên này, không thể làm gì khác hơn đành nói: “Hay là cô gọi điện thoại hỏi thử đi!”
“Hỏi cái gì mà hỏi? Cô mau đi đi.” Nhân viên lễ tân đuổi cô không chút khách khí.
Rơi vào đương cùng, Hàn Mộc Tử đành phải chủ động gọi điện thoại cho Dạ Mạc Thâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308863/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.