Tôi cũng đồng ý
Lâm Tinh Hỏa đi tới trước bàn làm việc ngồi xuống, sau đó lấy xuống khăn lụa quấn cổ, lại đem tóc dài cho cột lại. “Khi nào thì tôi được đi xem lễ phục?” Tiểu Nhan liếc mắt nhìn Hàn Mộc Tử, ánh mắt tràn ngập ý hỏi.
Hàn Mộc Tử bất động, nhẹ giọng nói với Tiểu Nhan: “Cô cứ làm chuyện của mình trước đi, bên này có tôi lo. Lát nữa sẽ gọi cô “A được, tôi đây đi trước.
Tiểu Nhan đi rồi, Lâm Tinh Hỏa mới nhìn về hướng Hàn Mộc Tử một lần nữa cười cười. “Sao sao? Bao giờ dẫn tôi đi xem lễ phục?”
Hàn Mộc Tử khoanh tay trước ngực: “Nếu tôi nói tôi sẽ đem lễ phục gia công lại bề mặt, cô có đồng ý không?" “Gia công?” Lâm Tinh Hỏa không hiểu rõ ý gì. Chỉ có điều đôi mi nhíu chặt lại rồi nói: “Tôi xem trên hình thấy lễ phục đều đã rách nát hết rồi, còn có thể gia công sao. Không thể nào nữ thần, tôi đây rất yêu cô nhưng cô lại muốn tôi mặc chiếc váy rách nát đó đi họp bảo sao?"
Nói đến đây, Lâm Tinh Hỏa nhanh chóng bày ra bộ dạng khóc lóc thậm chí còn mở miệng nói: “Nhưng mà nữ thần thật lòng nguyện tự tay cải tạo nó thì dù là vải rách tôi cũng đồng ý mặc”
Cô ấy bày ra bộ dạng tội nghiệp cực kỳ giống một con mèo nhỏ.
Người đại diện đứng bên cạnh liếc mắt bày ra dáng vẻ tôi chẳng biết gì hết đừng hỏi tôi. “Đùa cô thôi, bộ váy đó tôi đã kiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308826/chuong-448.html