Đùa giỡn
Tin tức này đối với Hàn Mộc Tử mà nói, không thể nghi ngờ giống như sấm sét giữa trời quang, làm cho cô nửa ngày còn chưa hoàn hồn.
Về mặt pháp lý vẫn còn là vợ chồng, đây là ý gì?
Hàn Mộc Tử cảm giác nhịp tim của cô như muốn ngừng đập.
Dạ Mạc Thâm đứng dậy, đôi chân thon dài đi xuyên qua những tấm lưới, sau đó dừng lại trước mặt cô, đưa tay thay cô đem sợi tóc lưa thưa trên trán đẩy ra, giọng nói nhẹ nhàng và quyến rũ. “Trong năm năm qua, chúng ta căn bản không có ly hôn.”
Hàn Mộc Tử chợt ngẩng đầu lên, thở gấp.
Sao có thể? “Em cho là, người phụ nữ của Dạ Mạc Thâm tôi nghĩ muốn làm liền làm, không muốn làm sẽ không làm sao?”
Nói đến đây, ánh mắt của Dạ Mạc Thâm càng thêm ý tứ hơn, ánh mắt xa xăm khiến cô không nhìn ra cảm xúc, anh tiến gần từng bước, vươn tay ôm lấy bả vai của cô, cúi người xuống nhẹ nhàng thổi khí vào tại cô. “Anh sẽ không bỏ qua cho em, càng sẽ không giơ cao đánh khẽ. Bởi vì em cho tới giờ vẫn là người phụ nữ của Dạ Mạc Thâm, em căn bản không có quyền dừng lại.”
Hàn Mộc Tử sửng sốt khoảng ba giây, chợt lui về phía sau một bước dài, sau đó giận dữ hét lên. “Anh dựa vào cái gì nói tôi không có quyền dừng lại, ở riêng năm năm, cho dù không có được sự đồng ý của anh, tôi cũng có thể cùng anh ly hôn!”
Giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308813/chuong-461.html