Đó là ai?
Hàn Mộc Tử nhét điện thoại di động trở về túi, một lát sau mỉm cười hỏi: "Nhưng làm thế nào mà mấy cô nhận ra tôi?"
Em gái kia cười ngọt ngào: "Tổng giám đốc Hàn đã phân phát ảnh của ngài cho bọn tôi xem, bảo bọn tôi phải nhớ kỹ. Mời cô Mộc Tử đi theo tôi."
Thì ra là thế.
Người anh trai này của cô thật sự rất có tâm, Hàn Mộc Tử cảm thấy trong lòng ấm áp, gật đầu đi theo em gái kia.
Sau khi tới nơi, Hàn Mộc Tử nói lời cảm ơn với em gái kia, sau đó đi tìm Hàn Thanh.
Gõ cửa phòng làm việc, bên trong truyền đến một giọng nói trầm thấp chững chạc. "Vào đi."
Hàn Mộc Tử lập tức đẩy cửa, vừa đi vào đã nhìn thấy Hàn Thanh đang bắt chéo hai chân ngồi trên sô pha, một tay cầm cốc cà phê nhấm nháp, một tay lật tài liệu.
Hơn nữa hôm nay Hàn Thanh đeo chiếc kính mắt gọng vuông màu vàng kim, thoạt nhìn có vẻ rất tri thức.
Hàn Mộc Tử ngây ngốc đứng ở cửa phòng làm việc, Hàn Thanh nhận thấy người đối diện im lặng, vì thế anh ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng. "Mộc Tử? Sao em lại đến đây?"
Vừa thấy người đến là Hàn Mộc Tử, dáng vẻ thận trọng vừa rồi của Hàn Thanh lập tức biến mất, anh đặt cốc cà phê trong tay xuống bàn, đứng dậy đi về phía cô.
Hàn Mộc Tử hoàn hồn trở lại, nhìn thấy anh đi đến gần mình. Trong lòng có hàng nghìn câu hỏi, cô muốn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308811/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.