Lâm Thanh Thanh?
Hành lang trống không, không có ai cả.
Hàn Mộc Tử căn chặt môi dưới, sững sờ nhìn về phía sau Dạ Mạc Thâm.
Anh không tin vào chính mình?
Trong lúc đang suy nghĩ, Dạ Mạc Thâm không nói gì nữa, mà bước vào phòng, sau đó khóa trái cửa phòng lại và kéo Hàn Mộc Tử vào trong.
Hàn Mộc Tử có chút khó chịu, anh im lặng như thế này làm gì? Cô muốn hất tay anh ra, nhưng nghĩ đến vết thương trên lưng anh, cho nên chỉ có thể nhẫn nhịn mà hỏi: "Anh nói gì đi chứ? Anh không tin tôi sao?"
Nghe thấy vậy, Dạ Mạc Thâm liếc nhìn cô, cười nói: "Tại sao anh không tin em? Cho dù anh không tin ai, Dạ Mạc Thâm cũng sẽ chỉ tin em."
Lúc đó, cô đến để gặp anh muốn anh nghe cô giải thích, tại sao anh lại không nhìn thấy?
Cô phát hiện thật sự bản thân không thể nhẫn nhịn nổi nữa, nhưng cuối cùng Hàn Mộc Tử cũng kìm lại.
Cô thấy rằng bây giờ mình thực sự bao dung.
Nghĩ đến đây, Hàn Mộc Tử xoay người, không còn nhìn vào mắt Dạ Mạc Thầm nữa, mà lạnh lùng nói: "Vậy thì tại sao anh lại kéo tôi vào? Nếu cô ta thật sự ở đây, có lẽ tôi có thể tìm được cô ta." “Sau khi tìm được thì sao?" Dạ Mạc Thầm hùng hồn hỏi. "Cái gì?” Hàn Mộc Tử trợn to hai mắt, tựa hồ chưa từng nghĩ anh lại có thể hỏi câu này. "Anh đang hỏi em, sau khi tìm được thì sao? Bây giờ là nửa đêm, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308783/chuong-491.html