*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai mẹ con xuống dưới lầu cho mèo mẹ ăn xong, mèo mẹ đặc biệt thân thiết cọ xát lòng bàn tay Hàn Mộc Tử. Đại khái là biết trên người mình bẩn, cho nên nó không dám cọ những chỗ khác.
Đậu Nhỏ đưa tay muốn vuốt nó, nó cũng không phản kháng mà rất dịu dàng ngoan ngoãn để Đậu Nhỏ vuốt ve đầu của nó.
"Mẹ, mèo bự thật ngoan ngoan, mèo con thật đáng thương, hay là chúng ta nuôi bọn chúng đi."
Hàn Mộc Tử cũng nghĩ như vậy, thế là cô gật đầu: "Được, vậy chúng ta nuôi bọn chúng đi. Nhưng hôm nay đã quá muộn, đến ngày mai chúng ta đem hộp đến để bỏ những con mèo nhỏ vào đưa đến bệnh viện thú y kiểm tra một chút. Sau đó lại mang về nhà."
"Được."
Rất nhanh, hai người đã lên trên lầu, mèo bự cũng chui về bụi cỏ của nó.
Sau khi lên lại trên lầu, Tiểu Nhan đã chuẩn bị xong bữa tối, thế là bốn người vây quanh một chỗ ăn cơm. Bầu không khí lúc ăn cơm có chút kỳ lạ, bởi vì quan hệ giữa Tiểu Nhan và Hàn Thanh khiến cô ấy rất để ý, cho nên cô ấy vốn không dám ngẩng đầu nhìn Hàn Thanh. Cô ấy luôn cảm thấy ngẩng đầu một cái đã thấy môi của anh ta, thậm chí còn có thể tưởng tượng đến môi của anh ta rất mềm mại.
Nghĩ tới đây, Tiểu Nhan cúi đầu ăn cơm, thuận tiện phỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308762/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.