Ngay từ đầu Hàn Tử đã không tin, cảm thấy anh ta gạt mình. Lúc cô muốn giãy dụa lại nghe được vài tiếng bước chân độn.
Hơi thở của Hàn Tử lập tức dừng lại, dù sao thì lúc nãy cô cũng sợ hãi cho tới tận bây giờ vẫn còn, vì cô bị Dạ Mạc Thâm kéo vào chỗ tối nên rất dễ nhìn thấy sự sáng sủa ở bên ngoài từ chỗ này.
Hai người đàn ông mặc đồ đen đi về phía này, vẻ mặt hai người đó hoảng sợ nhìn ngó xung quanh sau đó trầm giọng hỏi. "Xảy ra chuyện gì? Người đâu rồi?" "Không phải lúc nãy nói cậu theo dõi còn tôi đi toilet sao?" cmn không phải là cậu để tôi đợi cậu à? Ai mà biết cậu đi toilet lâu như vậy, nhịn một chút không được hả? Bây giờ mất dấu rồi đó? Lấy gì đem về báo cáo đây?"
Nói xong đột nhiên hai người dừng bước.
Một trong số họ nhìn xung quanh, sau đó lại "Có khi là cô ấy biết chúng ta theo dõi cô ấy cho nên sau đó mới trốn ở đầu đó xung quanh đây?"
Nghe vậy hơi thở của Hàn Tử đông cứng lại, đôi tay che trên miệng cô dần buông lỏng ra, Hàn Mộc Tử trừng to måt.
Buông tay ra ngay lúc này là vì muốn cô trong lúc bất cẩn mà phát ra âm thanh đúng không? Hàn Mặc Tử ở trong bóng tối hung dữ trừng mắt nhìn Dạ
Mạc Thâm, vừa định nói gì đó thì người trước mặt đột nhiên người xuống, không báo trước mà hôn lên cô.
Cô ngày ngắn cả người.
Thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308717/chuong-557.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.