Hàn Mộc Tử đi thang máy lên văn phòng. Trong văn phòng, Tiểu Nhân đang cầm điện thoại đứng trước tủ tài liệu. Cô vừa nói chuyện điện thoại, vừa lật tìm tài liệu trong tủ. Có lẽ là cô đã tìm thấy tài liệu mà mình đang cần, cô kẹp điện thoại vào vai, vừa giỏ tài liệu vừa hỏi: “Xin lỗi cô, vừa rồi cô vừa nói gì, tôi nghe không được rõ lắm. Phiền cô nhắc lại một lần nữa được không?” “A, là vậy sao. Không có vấn đề gì, vậy cô đợi một lát tôi sẽ gửi mail cho cô. Được, được."
Cúp điện thoại xong, Tiểu Nhan thở phào một hơi rồi mới cầm tập giấy tờ rời đi. Lúc nhìn thấy Hàn Mọc Tử, cả người cô ngày ra, một lúc sau mới phản ứng lại được. “Mộc Tử?"
Hàn Mộc Tử mỉm cười, cô bước tới cầm tập tài liệu trong tay Tiểu Nhan, hỏi: "Bận vậy sao?”
Tiểu Nhan để Hàn Mộc Tử cầm tập tài liệu đi, cô bỏ lại điện thoại vào túi rồi trả lời đầy bất lực: “Cũng chẳng còn cách nào khác, cậu không ở đây nên mọi công việc mình đều phải lo hết.” “Mà cũng phải, sao cậu tự nhiên tới đây vậy? Tớ còn tưởng hôm nay cậu không tới công ty nữa, dù sao."
Nói đến đây, ánh mắt Tiểu Nhan có vẻ trốn tránh, đầu cô cũng cúi xuống. “Dù sao cái gì?” Hàn Mặc Tử giở tập tài liệu ra, vừa giờ cô vừa nhìn Tiểu Nhan: "Dù sao những gì mình nói tối hôm qua nhất định làm cậu giận rồi.” Tiểu Nhận cắn môi dưới, khuôn mặt rất áy náy nhìn Hàn Mộc Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308702/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.