**********
Mà sau khi xe của Hàn Mộc Tử xông ra thì cô vẫn tiếp tục tăng tốc, sợ đảm người đẳng sau đuổi theo kịp. "Lái chậm chút, phía trước có một cây đèn xanh đèn đỏ có ngã rẽ. “Sau đó thì sao?" “Sau đó dừng xe, đứng tại ngã rẽ con đường chờ anh"
Hàn Mộc Tử làm theo những gì anh nói, cho đến khi xe dừng lại mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, cô vô thức nâng tay lau mồ hôi lạnh trên trán.
Lúc nâng tay lên mới phát hiện lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi.
Cô hơi sững người, sau đó sắc mặt trắng bệch mà cười lên.
Thật đúng là nhát gan, mới có chút chuyện thể này mà đã bị dọa thành bộ dạng này rồi, nếu hôm nay không có Dạ Mạc Thâm, thì có phải làm sao?
Nghĩ đến đây, Hàn Mộc Tử hơi khép mắt, tay quét qua mồ hôi lạnh trên trán.
Cốc cốc
Lúc này có người gõ cửa sổ xe cô, bởi vì còn đang hoảng sợ chưa bình tĩnh lại nên khi Hàn Mộc Tử nghe thấy tiếng động này thì lông tơ trên người đều dựng đứng lên.
Quay đầu lại, sau khi nhìn thấy bóng người ở ngoài cửa số thì lòng Hàn Mộc Tử mới bình tĩnh lại.
Cô mở khóa, Dạ Mạc Thâm liền kéo cửa xe, cúi thấp người nhìn cô, "Không ra sao?"
Nhìn Dạ Mạc Thâm ở gần trong gang tấc thế này, mỗi Hàn Mộc Tử hơi động đậy: “Tôi.." “Bị dọa sợ rồi à?" Dạ Mạc Thâm cười híp mắt, khỏe mắt liếc thấy tóc cô đã bị mồ hôi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308677/chuong-597.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.