Là Dạ Mạc Thâm!
Hàn Mộc Tử có chút kinh ngạc nhìn xe của Dạ Mạc Thâm đang từ từ tới gần, anh làm sao có thể tới đây? Và đi theo mình ở phía sau?
Có lẽ nào là theo cô suốt chặng đường?
Mãi đến khi xe dừng trước mặt, Hàn Mặc Tử mới bước tới, nhìn Dạ Mạc Thâm đang ngồi trên ghế lái: "Sao anh lại ở đây?"
Dạ Mạc Thâm nhìn cô một lúc rồi bước xuống xe, mở cửa cho cô. "Lên xe trước, rồi nói sau."
Sau khi lên xe, Dạ Mạc Thâm thắt dây an toàn cho cô, Hàn Mộc Tử nhìn chăm chăm khuôn mặt tuấn tú của anh gần trong gang tấc, mím môi một hồi rồi nói: "Tôi không thành công lấy được cuốn hộ khẩu."
Nghe xong, động tác trên tay của Dạ Mạc Thâm vẫn gọn gàng không có vẻ gì là bị ảnh hưởng, giống như anh đã mong đợi điều này từ rất lâu rồi, nên anh cũng không ngạc nhiên chút nào.
Một lúc sau, Dạ Mạc Thâm thu tay lại, lái xe.
Thấy anh nãy giờ trầm mặc, Hàn Mộc Tử có lẽ cũng đoán được một chút, dứt khoát bình tĩnh trở lại. “Anh có phải đã đoán được từ sớm rồi?"
Cô nói với một giọng điểm tĩnh và ngữ điệu điềm đạm. "Hừm." Dạ Mạc Thầm gật đầu, xe rẽ ngoặt đổi hướng, những ngón tay mảnh khảnh của Dạ Mạc Thâm đặt trên vô lăng. đều đã đoán được, vậy còn để cho tôi tới?" Hàn Mộc
Tử trừng mắt nhìn anh, đã biết hành động của anh năm đó là đã đụng tới anh trai tôi, anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308587/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.