"Kiều Kiều, cậu nhất định phải tàn nhẫn với tớ như thế ư? Tớ biết tớ đã làm sai rất nhiều thứ, cho nên mới không nhịn được mà gọi điện xin cậu tha thứ, thế nhưng cậu thì sao? Tại sao không cho tớ một cơ hội? Vì tình cảm cũ của chúng ta gặp tớ một lần được không?"
Hàn Mộc Tử thật sự không muốn gặp mặt cô ta. Theo như chuyện Mạnh Tuyết U giết thỏ ấy và việc theo dõi trước kia, không biết lần này cô ta sẽ làm gì bản thân nữa. Hơn nữa thời điểm cô ta gọi điện thoại tới thật sự quá trùng hợp rồi.
Ngay sau khi tấm áp phích được tung ra, cô ta lập tức đã gọi điện tới chính tỏ cô ta cũng vừa mới nhìn thấy tấm áp phích đó, sau đó lại nảy sinh ra ác ý với cô. Nếu cô đơn phương độc mã đi gặp Mạnh Tuyết U, không chừng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Bây giờ trở nên phòng bị với bạn cũ, nói thật khiến cô vô cùng đau lòng, tuy nhiên Hàn Mộc Tử từ chối cô ta không chút hối hận. "Không, tôi phải tắt máy rồi, sau đừng liên lạc với tôi nữa, nếu cô còn tiếp tục quấy rầy tôi, tôi sẽ không khách khí nữa đâu." Cô trực tiếp ra lệnh đuổi người bằng giọng điệu lạnh lùng, thực sự không còn muốn có bất kỳ quan hệ gì với Mạnh Tuyết U nữa.
Hàn Mặc Tử.
Vừa nghe cô muốn tắt máy, Mạnh Tuyết U ở đầu bên kia càng vội vàng hơn, hét lên tên của cô, Hàn Mộc Tử nghe âm thanh chói tai ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308582/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.