Thấy máu...
Có phải đó là điều xui xẻo không?
Hàn Mộc Tử trước gì chỉ từng nghe câu nói này trên TV, lúc đó cô chỉ cảm thấy điều này thật vô căn cứ và vô nghĩa nốt, làm sao có thể nói việc nhìn thấy máu lại là xui xẻo được cơ chứ?
Nhưng bây giờ, nhìn thấy vết máu, Hàn Mộc Tử bắt đầu cảm thấy bối rối. Cô cảm thấy vô cùng khó chịu. Ngày hôm nay của cô vẫn luôn rất ổn cho đến khi đánh vỡ cái cốc, trợ lý của nhà tạo mẫu lại nói một câu như vậy, nó như một cái dắm đậm trong trái tim của Hàn Mặc Tử. Cô cảm thấy như trái tim mình bị chèn ép nặng nề.
Cảm giác này...
Tiểu Nhan đi đến bên cạnh Hàn Mộc Tử, muốn xem viết thương ở chân cô nhưng đột nhiên cô nhấc điện thoại lên, điên cuồng gọi cho Dạ Mạc Thâm. Mí mắt cô giật liên hồi, tim cô đang đập nhanh dồn dập, nó khiến Hàn Mộc Tử sợ hãi, cô sợ sẽ có tai nạn xảy ra với anh. "Đừng lo lắng về chuyện đó." Tiểu Nhan, người đã chứng kiến mọi chuyện từ đầu đến cuối- an ủi cô: "Trợ lý chỉ nói bậy thôi, đừng quan tâm."
Trợ lý cũng nhận ra cô vừa lỡ mồm, cho dù thật sự là điều không may, lúc quan trọng như này cô cũng không thể nói vậy được, thật vô ý làm sao.
Cô nhanh chóng bước tới, cúi đầu xin lỗi Hàn Mặc Tử: “Thực xin lỗi cô Hàn, câu nói vừa rồi là tôi vô ý mà thôi. Cô đừng để ý, tôi thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308570/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.