**********
Sau khi nhìn thấy ảnh chụp, mới đầu người đàn ông kia có hơi kinh ngạc và nghi ngờ, bởi vì người đàn ông trên tấm ảnh có gương mặt anh tuấn, đẹp trai, khí thể trên người vừa mạnh mẽ, vừa lạnh lùng.
Mặc dù chỉ là một tấm hình, thế nhưng cái khí thế mạnh mẽ ngang ngược và lạnh lùng tràn ngập quanh người anh lại đập thẳng vào mặt người nhìn, cảm giác như anh đang đứng ở trước mặt mình vậy.
Mà điều quan trọng nhất là mặt mũi người đàn ông này trông rất quen thuộc. "Đây là... Đây là?"
Phản ứng kỳ lạ này của anh ta khiến cho Mộc Tử tưởng rằng anh nhận ra Dạ Mạc Thâm, thậm chí chính là đã tìm được anh trong số những người sống sót kia.
Người đàn ông trung niên đứng cạnh anh ta lơ đãng liếc nhìn về phía bên này một cái, sau khi nhìn thấy thì bất ngờ trọn to hai mắt, kinh ngạc nói lớn: "Cái này... Đây không phải là ảnh của anh Dạ sao?"
Có người biết anh sao? Ánh mắt ngập tràn hy vọng của Hàn Mộc Tử chuyển hướng nhìn sang ông ta. Mà người đàn ông vừa rồi nói chuyện với Hàn Mộc Tử cũng bỗng nhiên vô đầu một cái, tựa như đã chợt hiểu ra điều gì. "Tôi đã nghĩ sao trông anh ta lại quen như vậy mà. Nghe anh gọi như thế tôi mới thật sự nhớ ra, đây chẳng phải chính là anh Dạ nổi tiếng đó sao?" Cảm xúc của anh ta có phần hơi kích động, nhưng anh ta cũng nhanh chóng ý thức được tính nghiêm trọng của việc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308561/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.