Những lời khác sao?
Hàn Mộc Tử nhớ lại một lần nữa.
Trong phòng thư ký xuất hiện ra một cảnh tượng thế này. Trợ lý thư kỷ đứng đó, mặt mày suy nghĩ nhăn nhó còn chị Lâm thư ký thì đứng bên cạnh, nhìn chăm chăm người trợ lý của mình một cách vô cùng hiếu kỳ. “Sao rồi? Có nói gì khác không?”
Hàn Mộc Tử hoàn hồn lại, cô lắc đầu: "Không có. “Thật sự không có sao?" “Em mở cửa sổ ra lau chùi sạch sẽ rồi đi luôn.
Cô đương nhiên không thể nói chuyện bên trong phòng làm việc cho chị Lâm biết, đến cô còn chẳng thể tin được những chuyện vừa xảy ra.
Chị Lâm bán tín bán nghi, thấy lời cô nói không đáng tin lắm, làm sao có thể không tức giận mà không nói gì được? Mặc dù Uất Trì Thâm lên chức chưa lâu nhưng bình thường có vẻ anh không phải là người như thế.
Nhưng cô nhìn sang thái độ của Hàn Mộc Tử thì cảm thấy có cái gì đó không đúng lắm, tâm trạng cũng không có gì tồi tệ lắm, nói đó không phải là lời nói dối mới đúng. Chẳng còn cách nào khác nên cô đành thả Hàn Mộc Tử đi. “Vậy được rồi, em tiếp tục đi làm việc đi.” “Vâng."
Sau khi Hàn Mộc Tử ra ngoài làm việc, chị Lâm tò mò đi tới phòng làm việc. Cửa không đóng nên chị đứng ngoài gõ cửa Mạc Dạ Thâm ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt âm trầm của anh rơi đúng lên người của chị Lâm.
Ánh mắt thâm sâu, giống như ánh mắt của loài sói, lại pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308509/chuong-766.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.