**********
Dạ Mạc Thâm quay về công ty, lúc đi ngang qua phòng thư ký, đột nhiên nghe thấy âm thanh bên trong.
Nghe kỹ lại, đó là giọng của cô trợ lý nhỏ của anh. Hét ầm ĩ như vậy? Đã xảy ra chuyện gì?
Dạ Mạc Thâm cau mày, giơ tay mở cửa.
Nhìn kỹ xung quanh, chỉ thấy Hàn Mộc Tử đang nằm trên sofa trong phòng thư ký, vừa rồi người phát ra âm thanh kia chính là cô.
Bước chân của Dạ Mạc Thâm không nghe theo sai khiến đi về phía cô, ngay cả bản thân anh cũng không biết tại sao mình lại đi về phía cô. Đi tới trước mặt cô, Dạ Mạc Thâm nhìn thấy đôi lông mày thanh tú của Hàn Mộc Tử không ngừng nhíu chặt, vầng trán trắng nõn lấm tấm mồ hôi lạnh, bên thái dương ướt đẫm hiện lên vài đường gân xanh, còn đôi môi hồng nhuận kia lúc đóng lúc mở, vẻ mặt rất thống khổ
Đây là gặp ác mộng sao?
Đầu ngón tay Dạ Mạc Thâm di chuyển, cúi người xuống, ngón tay giúp cô vạch sợi tóc ướt đẫm ra. “Đừng mà, anh quay lại.
Hàn Mộc Tử đang giãy giua trong cơn ác mộng đột nhiên hét lên mấy tiếng, làm Dạ Mạc Thâm gần trong gang tấc giật mình, anh thấy sắc mặt cô không ổn, hộ hấp lúc càng nhanh, cuối cùng nước mắt chảy ra từ khỏe mất.
Bộ dạng đau khổ chua xót như thế này, Dạ Mạc Thâm từng nhìn thấy.
Lần đầu tiên.
Lần đầu tiên lúc cô gặp anh, cô cũng y hệt như thế này, vội vàng gấp gáp chạy về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308496/chuong-779.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.