Ngày hôm sau, Hàn Mặc Tử đến tiệm giặt là lấy đồ
Tiệm giặt là đã là phẳng phiu chiếc áo giúp cô, Hàn Mộc Tử nhìn thấy vô cùng hài lòng.
Có điều
Hàn Mộc Tử nhớ tới những lời Dạ Mạc Thâm nói với cô trong văn phòng ngày hôm đó.
Anh hỏi cô không biết anh có thói quen sạch sẽ sao? Có lẽ chiếc áo này có anh sẽ không nhận lại nữa mà bảo cô trực tiếp vứt bỏ đi.
Anh sạch sẽ như vậy, sao có thể mặc lại chiếc áo cô từng khoác lên chứ?
Nghĩ lại trước đây khi anh còn chưa mất đi ký ức, khi anh hôn cô nào có thấy anh có thói quen sạch sẽ như thế.
Không ngờ giờ đã khác xưa, cô lại bị anh ghét bỏ như vậy.
Hàn Mặc Tử nặng nề thở dài một hơi, cô nghĩ một lúc rồi đặt áo khoác vào túi, sau đó nhét vào tủ quần áo của mình.
Cũng tốt.
Chiếc áo anh không cần nữa, cô treo vào tủ quần áo của mình, mỗi buổi sáng mở tủ ra là có thể thấy nó. Thấy quần áo của anh sẽ khiến cô nhớ tới anh, tâm trạng cũng sẽ tốt hơn.
Nghĩ vậy, đôi môi đỏ của Hàn Mộc Tử lại khẽ cong lên một nụ cười.
Reng reng...
Điện thoại di động để trên mặt bàn khẽ rung lên, là tin nhắn
Facebook.
Hôm nay là chủ nhật, ai có thể gửi tin nhắn Facebook cho cô chứ?
Hàn Mặc Tử đóng cửa tủ quần áo lại, sau đó cô đi tới cầm lấy di động. Là tin nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308492/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.