Gì, gì cơ?
Hàn Mộc Tử cho rằng mình nghe nhầm, hoặc không là cô đang bị ảo giác, nếu không thì vì sao Dạ Mạc Thâm lại xuất hiện ở trước khu nhà cô? Đã vậy còn nói là muốn cô dẫn anh lên phòng nữa? "Còn đứng tần ngần ở đó làm gì nữa? Không đi à?"
Khi Hàn Mộc Tử còn đang chìm trong suy nghĩ của mình, Dạ Mạc Thâm lại lên tiếng một lần nữa, giọng nói của anh nghe rất lạnh, không hề có chút nhiệt độ nào. Lại ngước lên nhìn vào mắt anh, một màu đen thuần túy, cũng không có chút tình cảm dư thừa nào.
Ừ, đây là người thật, không phải ảo giác của cô.
Nếu đây là ảo giác của cô thì Dạ Mạc Thâm sẽ không cư xử như thế này, lúc này cô mới gật đầu và đi lên dẫn trước, lắng lặng mở cửa ra.
Có thể nhìn thấy anh xuất hiện ở đây đã là một chuyện vô cùng ngoài ý muốn rồi. Bởi vì khi cô và George đi ăn, cô không thấy anh xuất hiện, George nói là anh không đọc được tin nhắn, nhưng bản thân George lại không phải là người giỏi nói dối, còn cô cũng không còn là trẻ con nữa, sao cô có thể không nhìn ra được George đang che giấu cái gì.
Vậy bên, bây giờ nhìn thấy anh đứng ở đây, Hàn Mộc Tử không chỉ thấy ngoài ý muốn mà còn có chút ngạc nhiên.
Cô mở cổng ra, Dạ Mạc Thâm đi theo cô bước vào trong.
Hàn Mộc Tử dẫn theo Dạ Mạc Thâm lên trên tầng, khi đang đứng trong thang máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308486/chuong-789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.