Quả nhiên, ánh mắt mang theo vẻ lạnh nhạt của anh lướt qua khỏi người cô, sau đó thu về, lạnh lùng nói: “Không rảnh”
Bộ dáng lạnh nhạt này, cứ như tối hôm qua không hề ăn cơm ở chỗ bên kia của cô, cũng không ở nhà bếp giúp đỡ cô vậy.
Vì thế Hàn Mộc Tử đột nhiên nhớ tới chuyện lúc vừa đi Geogre có nói với mình anh sắp đính hôn.
Nỗi ghen tuông lại từng đợt từng đợt trồi lên, Hàn Mộc Tử âm thầm cần chặt môi mình, lên tiếng nói: “Không cần nữa, tôi đã ăn tồi”
Geogre kinh ngạc quay đầu nhìn cô, ánh mắt đó cứ như đang nói, cô ăn cơm lúc nào vậy? Không phải tôi đã đến nhà ăn chặn cô lại rồi sao?
“Tôi tưởng anh gọi tôi qua đây là có chuyện công việc, nếu đã không có, vậy tôi về phòng thư ký trước đây”
Nói xong Hàn Mộc Tử cũng mặc kệ hai người có phản ứng gì, trực tiếp đi về phía phòng thư ký.
Được rồi, cho dù cô vẫn luôn khuyên bản thân mình, đừng cứ mãi cố chấp, đừng bướng bỉnh. Anh ấy là người mất trí nhớ, anh ấy vô tội, anh ấy không biết gì cả.
Nhưng trong lòng cô vẫn rất không thoải mái, luôn liên tục ghen tuông.
Đi được hai bước, Geogre liền đuổi theo, đè nhỏ giọng: “Chị dâu, vừa nãy chẳng phải đang nói chuyện rất bình thường sao, sao đột nhiên lại..”
“Tôi không đói, hai người cứ đi ăn đi, tôi quay về trước đây”
Sau khi Hàn Mộc Tử rời đi, Geogre vẫn còn đứng tại chỗ ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308477/chuong-798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.