Căn phòng riêng nhỏ xinh rất yên tĩnh, tựa như chỉ có âm thanh hai người đang hít thở không khí
Hàn Mặc Tử nhìn Đoan Mộc Trạch ở phía đối diện, đôi mắt hoa đảo của anh ta, dưới ảnh đèn có vẻ lãnh đạm hơn một chút, anh ta vừa nói cái gì đó
Cô cười nhạt: “Sau đó thì sao?"
“Ồ?” Đoan Mộc Trạch nhưởng mày. "Cô biết những chuyện này sao?
Hàn Mặc Tử mim môi không nói gì, bè ngoài vẫn là bình tĩnh nhưng mỗi đã dần trở nên tái nhợt. "Được rồi, nói chuyện gì có không biết đi Đoan Mộc Trạch cười nhẹ, như là có ý kích thích Hàn Mặc Tử. "Nhà họ Mặt Trì có hôn ước với nhà họ Đoan Mộc, cô biết không?
Đoan Mộc Trạch nhìn thấy trong đôi mắt đẹp của nàng có một tỉa cảm xúc khác, nụ cười trên mỗi càng thêm trầm xuống "Xem ra cuối cùng tôi đã nói một chuyện mà cô không biết, cho nên hôm nay tôi tới không vô ích rồi
Điều anh ta không biết là bàn tay dưới bàn của Hàn Mặc Tử đã năm chặt thành năm đấm, có thật sự không thể hiểu được Đoan Mộc Trạch muốn nói gì?
"Lần trước gặp mặt, anh hỏi tôi sao kết hôn không mời anh uống rượu mừng phải không?"
"Chính xác."
"Khi đó anh còn không biết những thứ này?" Đoan Mọc Trạch nhún vai Tôi thật sự không biết. Tôi ở xa nên không quan tâm đến những thử ở đây. Hơn nữa, tôi không có hứng thủ với những thứ này, và tất nhiên tôi không đọc tin tức mỗi ngày.
Hàn Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308464/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.