"Cháu là cháu ngoại của ông, trừ cháu ra thị ông tuyệt đối sẽ không tìm thêm một người kế thừa mới nào nữa. Về chuyện của Đoan Mộc Tuyết, cho dù cháu đồng ý hay là không đồng ý, thì cuộc hôn nhân này cũng nhất định phải được diễn ra.
Nghĩ đến đứa con gái khiến người khác phải cảm thấy đau thương của mình, trong lòng Uất Trì Kim lại càng thêm kiên quyết về cuộc hôn nhân này.
Ông ta không thể nào lại để đánh mất thêm dòng máu ruột thịt của mình được nữa.
Quả nhiên, sau khi nghe xong giọng điệu kiên quyết và cứng ran của ông ta, Da Mạc Thêm ngày tức khác liền cau mày và nói: "Ông ngoại, ông đừng có ép cháu nữa"
Uất Trì Kim đứng phắt lên, dùng lực hừ một tiếng thật lớn và nói,
"Là ông đang ép cháu hay sao hả? Ông thấy là cháu đang ép ông ngoại thì đúng hơn. Con bé Tuyết đó nó tốt biết bao nhiêu, bây giờ có thể là cháu không thích con bé đó, nhưng mà sau này cháu chắc chắn sẽ thích con bé đó mà thôi."
Sau khi nói xong, Uất Trì Kim cũng không quan tâm đến câu trả lời sau đó của Dạ Mạc Thầm là như thế nào, ông ta trực tiếp phất tay ra dấu đừng nói tiếp nữa và nói: "Chuyện này ông đã quyết định rồi. Cho dù châu có nghĩ như thế nào đi chăng nữa thì suy nghĩ của ông cũng sẽ không bao giờ thay đổi đâu." Sau đó, ông ta trực tiếp đi thẳng lên lâu, Dạ Mạc Thâm đứng yên tại chỗ một hồi lâu, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308449/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.