Cô biết.
Đương nhiên cô biết, tuy Tiểu Nhan không yêu Hàn Thanh từ cái nhìn đầu tiên, nhưng cũng kém là bao.
Hơn nữa, khi còn chưa tỏ tình, cô ấy đã yêu thầm một thời gian rất dài, cũng xem như một tình yêu thầm kín không dám nói ra đi. Sau này cô ấy đột nhiên to gan hơn, cũng có thể là vì bên cạnh Hàn Thanh vẫn luôn không có ai xuất hiện, mà cô ấy cũng không gặp được người nào có thể khiến cô ấy động lòng hơn Hàn Thanh, cho nên tiếp tục kéo dài chỉ là lãng phí thanh xuân và thời gian của mình mà thôi. Bởi vậy, Tiểu Nhan đã dũng cảm chọn bày tỏ.
Theo đuổi tình yêu, theo đuổi hạnh phúc không có gì là sai.
Huống hồ Tiểu Nhan còn là chị em tốt của Hàn Mộc Tử. Nhân phẩm của cô ấy, Hàn Mộc Tử tin tưởng được. Thêm vào đó, nếu người anh trai cô độc lầm II kia của cô có thể ở bên một cô gái nhiệt tình như lửa thế này, hình như cũng có thể tăng thêm chút sức sống cho anh ấy.
Nếu không, cả ngày cứ âm u trầm lặng như thế, nói thật, khi Hàn Mộc Tử ở cùng với anh cũng cảm thấy Hàn Thành gần như sắp trở thành một người không có máu thịt nữa rồi, trừ việc cưng chiều cô em gái của mình ra.
Hàn Mộc Tử hi vọng Hàn Thanh tìm được đối tượng hơn bất kỳ ai.
Vì tất cả sức lực và tinh thần của anh đều đổ vào cô, nếu cứ để anh sống hết phần đời còn lại như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308342/chuong-933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.