Trùng hợp như vậy à?
Trong con ngươi của Hàn Thanh hiện lên vẻ u ám, sau đó nhếch môi mỏng đi lên phía trước nhìn bộ dạng Tiểu Nhan biết nghe lời trong nháy mắt, mở miệng nói: "Uống rượu phát điên đủ rồi hả?"
Tiểu Nhan không dám nói lời nào.
Tiêu Túc đưa tay kéo cánh tay của cô ấy.
Thế là Hàn Mộc Tử liền thấy một màn này.
Ở trước mặt mình Tiêu Túc và anh trai lôi kéo cánh tay của một cô gái, cô cảm giác mình giống như vừa thấy được tiết mục tranh đoạt người đẹp.
Nháy mắt mấy cái, Hàn Mộc lui vê sau hai bước, lại va vào trong ngực của một người.
Dạ Mạc Thâm thuận thế vươn tay ôm lấy eo của cô, bảo vệ cô ở trong ngực của mình, sau đó thấp giọng: "Thời điểm cô ấy say khướt em nên cách xa cô ấy một chút, bây giờ về phòng trước đi."
Nói xong cũng mặc kệ Hàn Mộc Tử không vui, liền mang theo cô trở về phòng.
Đậu Nhỏ thấy thế liền nhe răng trợn mắt đuổi
theo.
"Ba xấu lắm, thế mà thừa dịp con không để ý mang mẹ chạy, dừng lại!"
Nhưng mà đáp lại cậu bé là tiếng cửa phòng
đóng cái rầm.
Đậu Nhỏ bị ngăn cách ở bên ngoài, Hàn Mộc Tử còn chưa kịp phản ứng xảy ra chuyện gì, liền nghe được Dạ Mạc Thâm khóa cửa răng rắc một tiếng rồi ném chìa khóa xuống đất.
Tên lưu manh này ban ngày ban mặt muốn làm cái gì vậy? Mà ở đây nhiều người như vậy mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308327/chuong-948.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.