Gió lạnh nổi lên.
Giám đốc của khách sạn Đại Đường nhìn thấy Hàn Thanh ở ngoài cổng liền vội vàng chạy ra nghênh đón. "Cậu Hàn, ai da, cậu cuối cùng cũng đến rồi, sau khi tôi nhận được tin cậu đến liền tức tốc ra đây đợi cậu luôn."
Giám đốc của khách sạn Đại Đường không phải là người Việt Nam, nhưng mà thời gian sống ở đây cũng tương đối lâu, mặc dù ông ấy nói tiếng Trung vẫn còn đội chỗ khó hiểu, có điều cũng không ảnh hưởng đến việc giao tiếp cho lắm.
Hàn Thanh gật đầu tỏ ý chào ông ta, sau đó quay lại chào Tiêu Túc, nói: "Tôi đi đây, thất lễ rồi."
Tiêu Túc không có lý do gì để cản anh lại, chỉ có thể giương mắt nhìn giám đốc của khách sạn ra đón tiếp Hàn Thanh đi vào và thay cậu ta xách vali vào trong. Sau đó, Tiêu Túc liền đứng lặng trong gió lạnh một hồi lâu rồi mới xoay người rời đi. Bởi vì Uất Trì Kim trả lời báo họ về nước, hơn nữa còn đem sợi dây chuyển vô cùng quý giá tăng cho Hàn Mộc Tử. Vì vậy Hàn Mộc Tử cũng đang bắt đầu chuẩn bị các thủ tục đề về nước.
Cô không nghĩ là Hàn Thanh sẽ gấp như vậy, hơn nữa ở bên này cũng cần phải thu xếp tốt một vài chuyện, vì vậy sau khi cô thương lượng với Dạ Mạc Thậm xong liền quyết định sẽ đặt vé máy bay vào năm ngày sau.
Đợi đến khi về nước chắc có lẽ vẫn còn kịp đón Tết Nguyên Tiêu.
Đối với chiếc vòng cổ mà Uất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308283/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.