Ánh mắt của Tiêu Túc ôn nhu như nước mà nhìn cô ấy, dưới anh đèn lại càng lộ ra vẻ thâm tình, bên trong đầy tình cảm sâu nặng đối với cô ấy, trước đây Tiểu Nhan không biết, nhưng sau khi cậu ta nói rõ lòng mình, bây giờ Tiểu Nhan đã nhìn rõ được.
Sau khi nhìn rõ đượ Tiểu Nhan sợ đến mức lùi về phía sau hai bước.
Sau đó xoay người. "Anh đi ra ngoài."
Nếu như cô đã không muốn tôi đứng cùng thì tôi sẽ đi ra trước vậy.
Chuyện cô ấy không biết đó là, sau khi cô xoay người đi, ánh mắt của Tiêu Túc liền trở nên ảm đạm, sau khi nói những lời kia với Tiểu Nhan liền rời khỏi phòng bếp.
Rám!
Sau khi cảnh của phòng bếp bị đóng lại, xung quanh lại yên tĩnh như cũ, Tiểu Nhan mới chậm rãi quay người.
Cô ấy nhìn cánh cửa mà ngày người ra, thu lại ánh mắt bắt đặc đi kia lại.
Con người Tiêu Túc cũng không tệ, nhưng mà chuyện tình cảm không thể gắng gương được, giống như cô ấy gắng gương với Hàn Thanh vậy,
Nghĩ đến đây, Tiểu Nhan hít vào một hơi, lúc sau mới thở dài một hơi nặng nhọc, cúi đầu bắt đầu rửa đổi ăn.
Sau khi Hàn Mộc Từ lôi Geogre ra, trong nháy mắt Geogre liền biến thành một đứa bé hiểu kì: "Chị dâu, chị có con với Uất Trì rồi hả, nhìn như thế nào? Có ở trong nhà không? Em có thể gặp được không? Ui chà!" "…." Hàn Mặc Từ thấy người trước mắt kích động y hệt như mình lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308280/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.