“Cậu kéo tôi làm gì?”
Một người đàn ông cao một mét tám, còn ở đó làm nũng, nhìn Dạ Mạc Thâm: “Tôi còn chưa tạm biệt với anh em tốt của mình mà, hôm nay chia tay cũng không biết khi nào mới gặp lại, ông già nhà tôi lại quản tôi quá chặt, tôi muốn đi Việt Nam tìm mọi người đoán chừng sẽ rất khó. Uất Trì, tuy rằng làm anh em chưa lâu, nhưng anh không có một chút gì không nỡ xa tôi hả?”
Dạ Mạc Thâm nâng mắt, thần sắc lạnh lùng nhìn anh ta một cái.
“Không có, cút đi”
Geogre: “Đụ má, tình bạn kết thúc rồi, thực sự kết thúc rồi! Tôi nói anh nghe Uất Trì à, nếu không phải nể mặt chị dâu nhỏ, tôi thực sự đã cắt đứt tình hữu nghị của chúng ta rồi!”
Hàn Mộc Tử giữ lấy cánh tay của Dạ Mạc Thâm, cười Geogre.
“Anh ấy nói đùa với cậu thôi, anh ấy sẽ luôn nhớ tới cậu, Geogre, La La, chú Vu, vậy bọn mình đi trước nha, mình tin ra chúng ta rồi cũng sẽ mau chóng gặp lại nhau thôi.”
“Hơ hơ”
Geogre quay mặt đi. Hàn Mộc Băng nhìn thấy hốc mắt anh ta vậy mà đỏ rồi, trong lòng cũng theo xúc động.
Thật ra con người Geogre, thật sự rất tốt: Dạ Mạc Thâm đại khái cũng chú ý tới, đường nét lạnh lùng vốn trên gương mặt của anh trong nháy mắt lộ ra vẻ cảm động, anh nhìn Geogre trong giây lát, cuối cùng thốt lên lời vàng bạc.
“Geogre.”
Geogre bị gọi đến tên cả người chấn động, kinh hỷ quay đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308275/chuong-1000.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.