Vì vậy, Đậu Nhỏ luôn tỏ ra rất hiểu chuyện, câu không muốn mẹ phải lo lắng thêm về mình.
Giống như vừa rồi nếu là một đứa trẻ bình thường thì sẽ khóc nháo đòi ôm, nhưng cậu không như vậy. Hơn nữa lúc cảm thấy mình sắp rơi nước mắt thì lập tức viện cớ cúp điện thoại không dám cho Hàn Mộc Tử biết.
Đậu Nhỏ biết rằng mẹ đã luôn yêu thương cậu, và cậu cũng quan tâm về mẹ.
Tuy nhiên, mẹ cần sự quan tâm, nhưng có người không cần.
Vì vậy, Đậu Nhỏ suy nghĩ một lúc, ngẩng đầu khỏi đầu gối, lấy điện thoại di động ra gọi điện video cho Dạ Mạc Thâm.
Lúc này, trong tập đoàn nhà họ Dạ, Dạ Mạc Thâm đang bước vào phòng họp với vẻ mặt lạnh lùng, điện thoại di động trong túi liền reo vang.
Anh hơi cau mày, trong lúc vội vàng đến đây anh chưa kịp tắt âm thanh.
Dạ Mạc Thâm lấy điện thoại di động ra, định cúp máy, nhân tiện tắt tiếng, nhưng lại thấy người gọi là con trai mình.
Đậu Nhỏ?
Hiện tại tên nhóc này gọi cho anh làm gì?
Đối với Dạ Mạc Thâm, không có gì quan trọng hơn một cuộc họp.
Nếu có, thì đó là người phụ nữ của anh ta. Tất nhiên, ngoài người phụ nữ, còn có một người con trai.
Anh ấy là chủ tịch, mọi người nhìn thấy anh cầm lấy điện thoại thì họ cũng chẳng dám nói gì.
Dạ Mạc Thâm mím môi mỏng và trả lời cuộc gọi video.
“Có chuyện gì vậy?”
Sau khi video được bật, Dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308238/chuong-1037.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.