Anh Lâm đặc biệt bảo người chuẩn bị bếp cho cô, trong bếp có đầy đủ tất cả nguyên liệu, nhưng cô sẽ phải tự tay làm món ăn mà không có ai giúp.
"Tôi sẽ không làm khó cô Chu, nếu làm hết tất cả các món thì sẽ rất khó. Cô Chu có thể chọn bất cứ món gì bản thân cảm thấy có thể làm tốt là được. Nhà bếp giao cho cô, chúng tôi đợi ở bên ngoài."
"Được."
Sau đó, anh Lâm tiếp người môi giới và La Tuệ Mỹ uống trà bên ngoài ngôi nhà. Anh ta có kỹ năng pha trà rất tốt nhưng ở đó không có ai hiểu về trà đạo.
Người môi giới là một người thô lỗ, tư thế uống trà hơi gượng gạo nhưng rất biết nịnh hót.
Sau khi uống một ngụm trà, người môi giới liền nói: "Trà ngon"
Anh Lâm cười trừ không nói gì. La Tuệ Mỹ lo lắng cho con gái đến mức không có ý định uống trà. Nghe người môi giới nói xong bà ấy cảm thấy anh Lâm là một người trung tình, nếu cửa hàng này giống như một vật tưởng niệm được giao cho anh ta sau khi vợ mất vậy thì anh ta không để người khác sửa lại tiệm, còn ra giá thuê đắt như vậy cũng rất hợp lý.
Nhưng giờ phút này, La Tuệ Mỹ cảm thấy anh ta đang làm khó hại mẹ con họ.
Con gái Tiểu Nhan của bà ấy và vợ anh ta không hề quen biết nhau, thậm chí hôm nay bọn họ mới gặp mặt lần đầu, sau khi nghe người môi giới nói mới quen biết nhau. Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308234/chuong-1041.html