Sau khi cúp điện thoại, Đậu Nhỏ nghĩ tới nghĩ lui đều cảm thấy không đúng lắm. Đây phải cần thời gian bao lâu chứ, ba thật sự có năng lực làm bình ổn mọi việc sao? Còn các công ty nước ngoài thì sao? Ông cố ngoại đã lớn tuổi rồi, bây giờ số lần một ngày ông đến công ty cũng đã rất ít, chỉ có lúc dành thời gian đi qua ký những văn bản quan trọng.
Mà những người khác, đều có các nhân viên khác làm thay, căn bản không cần ông phải lo lằng những chuyện vặt vãnh đó.
Nhưng như vậy không có nghĩa là ông có thể yên tâm, dù sao tuổi tác cũng lớn, nếu như ông thật sự trở về nước, vậy chuyện của công ty phải xử lý như thế nào?
Đậu Nhỏ bắt đầu lo lắng, sau khi cúp điện thoại, suy nghĩ một chút vẫn là đi tìm ông cụ Uất Trì. Uất Trì Kim đeo kính đọc sách gọng vàng lúc này đang trong thư phòng tham gia một cuộc họp trực tuyến, Đậu Nhỏ nép bên cửa lén lút nhìn thoáng vào trong, phát hiện mặc dù Uất Trì Kim đã già nhưng uy nghiêm trên mặt lúc ông ta họp vẫn rất có khí thế, lúc nói chuyện cũng rất rõ ràng rành mạch, mang theo khí thế riêng của mình.
Hình như là không có lo lắng gì, bộ dáng của ông cố ngoại thoạt nhìn hắn là không có vấn đề gì lớn.
Uất Trì Kim vẫn mang một khuôn mặt căng thẳng. Lúc cháu cố ngoại của ông ta vắng mặt, trên mặt ông ta mới không có nụ cười, nhất là lúc làm việc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308228/chuong-1047.html