“Con... định dựa dẫm vào dì Tiểu Nhan sao?" Đậu nhỏ ngây thơ chớp chớp mắt: "Có được không dì Tiểu Nhan?"
Về phía ông ngoại, cậu đã nói với ông ấy rằng
cậu sẽ đi cùng với dì Tiểu Nhan một thời gian, sau đó sẽ quay lại để đi cùng với ông ngoại. Về phần Uất Trì Kim thì ông ấy đã lâu không về Việt Nam rồi, gần đây ông có con gái Tổng An
đi theo bên cạnh.
Không có cháu trai đi cùng nhưng lại có một cô con gái, tuy rằng cô con gái này vẫn hung dữ và không có thái độ tốt với ông ấy nhưng mà tình huống này cũng đủ khiến Uất Trì Kim vui vẻ.
“Tất nhiên rồi, Đậu nhỏ có thể ở nhà dì Tiểu Nhan bao lâu cũng được.
Sau đó, Tiểu Nhan mang chiếc túi hành lý của Đậu nhỏ rồi dẫn cậu lên lầu. Sau đó khi đi lên lầu thì Tiểu Nhan tình cờ gặp dì Trương, người hàng xóm luôn luôn rảnh rỗi không có gì để làm bên cạnh.
HỒ, Tiểu Nhan, con trai của bạn con lại đến tìm con à?"
Tiểu Nhan máy móc gật đầu, lộ ra nụ cười tê
dại: “Dì Trương.
“Cháu chào bà Trương.
Khuôn mặt của Dì Trương như con chồn nhỏ đảo mắt quanh khuôn mặt của Đậu nhỏ một lúc và cuối cùng mắt của bà ta đột nhiên thay đổi rồi đáp xuống chiếc túi hành lý nhỏ mà Tiểu Nhan đang cầm.
"Đây là?”
Tiểu Nhan bên ngoài mỉm cười nhưng trong lòng không cười giấu túi hành lý sau lưng mình: “Một chút đồ vật thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308219/chuong-1056.html